“Trong số các vị, ai đồng ý bản quân giao người nhà họ Lý và nhà họ Chu ra thì hãy kí khế ước với bản quân. Nếu một ngày nào đó, huyết tộc yêu cầu bản quân giao đầu của các người ra thì các người cũng phải dâng lên bằng hai tay!”
Thiên Tử càng nói, sắc mặt càng trở nên lạnh lùng, uy nghiêm của thiên tử áp đảo mọi người đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Trong nháy mắt, chưa đến năm phút, không một ai có mặt dám ký khế ước với Thiên Tử.
“Sao thế? Chẳng phải các vị yêu nước thương dân lắm sao? Sao lại không lên tiếng? Hay là để bản quân phái người đi bắt người nhà họ Lý và nhà họ Chu đến đây!”
“Chỉ cần các vị ký tên vào khế ước thì bản quân sẽ lập tức giao bọn họ cho huyết tộc, được không?”
Lời này tương đương với việc đẩy tất cả người của võ tông vào đường chết.
Nếu bọn họ dám gật đầu thì nhất định phải ký tên. Đến lúc huyết tộc tìm đến, một câu nói của Thiên Tử có thể sẽ đẩy bọn họ vào chỗ chết.
Bọn họ muốn Thiên Tử giao nhà họ Lý và nhà họ Chu ra, chỉ là để bảo vệ an toàn cho bản thân, chứ không hề muốn buộc bom lên người.
“Chưởng môn Phương, vừa rồi tôi thấy giọng ông cao nhất, hay là ông làm gương cho mọi người đi!”
Thiên Tử bình tĩnh nói.
“Chuyện này… Thiên Tử… chuyện này e rằng không thỏa đáng…”
“Hỗn xược!”
Phương Tử Bình còn chưa kịp nói xong, Thiên Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926279/chuong-3016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.