Từng câu từng chữ của Thiên Tử đều vô cùng có lý, khiến đám người võ tông không thể phản bác.
“Chuyện này… Chúng tôi chỉ… chỉ muốn khuyên nhủ Thiên Tử, vì đại cục…”
Phương Tử Bình còn chưa kịp nói xong, Thiên Tử đã lạnh lùng cắt ngang: “Khuyên nhủ? Tốt lắm! Các người mang theo đao kiếm đến là để khuyên nhủ sao?”
“Được! Thông báo cho tất cả phương tiện truyền thông, nếu người dân Hoa Quốc cũng cho rằng các người đến khuyên nhủ, không phải ép cung thì bản quân sẽ tha cho các người! Nếu người dân Hoa Quốc cho rằng các người đang ép cung thì bản quân sẽ trừng trị các người ngay tại chỗ!”
Nghe vậy, không chỉ Phương Tử Bình mà ngay cả hàng nghìn chưởng môn võ tông bên cạnh ông ta cũng sợ hãi.
Ai mà ngờ Thiên Tử lại dám làm chuyện này chứ!
Nhưng mà ở trước mặt Thiên Tử đài, bọn họ cũng không dám phản kháng, huống chi là ra tay.
Nếu chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài, người dân Hoa Quốc chắc chắn sẽ vô cùng oán hận bọn họ.
“Thiên Tử, tôi cho rằng Phương Tử Bình xúc phạm Thiên Tử, chết cũng không hết tội!”
“Thiên Tử, đều là do Phương Tử Bình dụ chúng tôi đến đây! Mong Thiên Tử điều tra rõ ràng!”
“Thiên Tử, lúc nãy Phương Tử Bình còn nói muốn dẫn Thiên Đao Môn tấn công Thiên Tử Các, dùng vũ lực đoạt lấy ngai vàng, xin Thiên Tử hãy giết quân phản nghịch!”
Dưới ánh mắt kinh hoàng của Phương Tử Bình, tất cả mọi người trong võ tông đều quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926280/chuong-3017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.