Mặc dù bề ngoài, không bên nào được lợi.
Nhưng Tiêu Chính Văn lại đại diện cho giới chính trị, như vậy sẽ giúp tăng thêm khí thế cho năm đại danh sơn.
Sau này, ngay cả người trong giới thế tục cũng sẽ có một loại ảo giác, đó là chỉ cần phóng mình vào vòng tay của năm đại danh sơn thì có thể coi thường giới chính trị.
Bất kể là đối với Tiêu Chính Văn hay là đối với Thiên Tử thì đều chỉ kém một nước cờ.
“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không được trải qua thời đại võ tông thống nhất thiên hạ mấy trăm năm trước, cho nên mới phán đoán sai về năm đại danh sơn! Điều này cũng không có gì là lạ. Chỉ đáng tiếc là, từ nay về sau, sức mạnh của giới chính trị Hoa Quốc e rằng sẽ giảm đi rất nhiều!”
Chỉ cần các cao thủ của năm đại danh sơn trở về thì giới chính trị sẽ trở thành vật trang trí. Mà chuyện ngày hôm nay cũng vừa hay tạo cho năm đại danh sơn một cái cớ để tính toán với giới chính trị!”
“Haiz, chẳng trách người xưa thường nói trẻ người non dạ, không làm tốt được việc gì! Tiêu Chính Văn đã đẩy Thiên Tử Hoa Quốc tới đỉnh điểm sóng gió rồi!”
Ông lão nói xong liền thở dài.
Khi tin tức được các phương tiện truyền thông lớn truyền đi, năm đại danh sơn do Hoa Sơn đứng đầu lại càng thêm đắc ý.
“Hừ! Vua Bắc Lương? Cậu ta là cái thá gì chứ! Chúng ta không đến Long Kinh nhận tội đấy, không quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925952/chuong-2689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.