“Tên nhãi Tiêu Chính Văn, cậu thật không biết điều! Đừng nói là cậu, cho dù là Nhân Hoàng thì cũng đừng hòng bước qua của Hoa Sơn!”
“Chắc cậu không biết cái gì gọi là Hộ Sơn Đại Trận nhỉ! Hoa Sơn chúng tôi lúc nào cũng chào đón cậu lên núi!”
Xung Tiêu Tử khinh thường nói.
Lúc này, ngay cả đại trưởng lão võ tông cũng nhíu mày.
Các đại danh sơn đã có cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương làm chủ, theo ý mà nói, đã có thể thi triển Hộ Sơn Đại Trận!”
Mặc dù thực lực của Bán Bộ Nhân Vương kém hơn Nhân Vương rất nhiều, nhưng ít nhất vẫn có thể thi triển một phần mười lực chiến của Hộ Sơn Đại Trận.
Đây không phải là trò đùa!
Ngay cả ông cụ Quý cũng đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Muốn phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận không hề dễ dàng.
Có thể nói, một người phải có thực lực tuyệt đối mạnh hơn đối thủ gấp mười lần, mới có thể phá vỡ Hộ Sơn Đại Trận.
Nhưng điều có cũng chỉ là có thể mà thôi!
Xét cho cùng, trong hàng nghìn năm qua, Hộ Sơn Đại Trận của năm đại danh sơn giống như lạch trời cuối cùng của năm đại danh sơn, luôn che chở cho năm đại danh sơn.
“Cậu Tiêu, người của Hoa Sơn không hề khoe khoang. Hộ Sơn Đại Trận quả thực rất mạnh, hàng nghìn năm qua, chưa từng có người nào phá được Hộ Sơn Đại Trận, tiến vào năm đại danh sơn cả!”
“Chuyện này, thôi tôi thấy hay là bỏ đi!”
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925953/chuong-2690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.