Thật ra xử lý mà họ nói chính là nhổ cỏ tận gốc.
Giết sạch hết tất cả đệ tử trong thế tục của năm đại danh sơn.
Nhưng trong các đại danh sơn, mặc dù không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương quay về, nhưng vẫn có trận pháp bảo vệ.
Người khác không biết nhưng Sở Hồng Thiên lại tường tận về nó.
Trận pháp bảo vệ này đừng nói là giết Nhân Vương, dù là cường giả Đế Cảnh cũng không dám đảm bảo có thể toàn thân mà rút lui.
“Năm phút cuối cùng, nếu năm đại danh sơn đã quyết định thì phải chuẩn bị gánh lấy hậu quả này”.
Tiêu Chính Văn liếc nhìn đồng hồ, trầm giọng nói.
Lúc này, Long Ngao bước nhanh vào khách sạn, nói nhỏ vào tai Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói: “Ồ? Long Nguyệt đi Âu Lục rồi sao?”
Long Ngao gật đầu: “Đúng vậy, gia tộc Kanter trao trả một tòa lâu đài cổ của Long Vương cho đại sứ Hoa Quốc chúng ta, cho nên Long Nguyệt đã đích thân dẫn người đi nhận!”
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn mới yên tâm gật đầu, sau đó nhìn đồng hồ.
Chớp mắt, mười phút đã trôi qua, ngoài cửa vẫn không có bất kỳ người võ tông nào bước vào.
Lúc này, các phương tiện truyền thông lớn cũng đưa tin trực tiếp.
Trần Hoa An xem tin tức từ các phương tiện truyền thông, trên mặt nở nụ cười khinh bỉ: “Hừ! Lần này Tiêu Chính Văn rơi vào thế đâm lao phải theo lao! Năm đại danh sơn chỉ có Sở Hồng Thiên đến, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925951/chuong-2688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.