Đối với lời nói của Lê Văn Vân, đương nhiên không một ai trong nhà Nguyễn Vũ Đồng để ý cả. 
Sau khi Ngô Thị Hương ném đồ cho anh, đã đóng của “ầm” một phát. 
Nhìn cánh cửa đang đóng chặt, Lê Văn Vân sờ mũi, cười lạnh một tiếng, xoay người rời khỏi nơi này. 
Căn nhà 7-2 trong cư xá Hoa Viên này là do Lê Văn Vân liều mạng kiếm tiền mua được, có ba phòng một sảnh, bây giờ anh không còn tư cách bước vào. 
Anh ăn qua loa bên ngoài, rồi ngồi tàu điện ngầm đến nhà Trần Vũ! 
Trên tàu điện ngầm, Đặng Hân Hân đã gọi cho anh một cuộc điện thoại, báo với anh là đã bàn bạc xong với công ty Thịnh Thế, đối phương đồng ý bị thu mua, giá cả đã được Đặng Hân Hân bàn bạc xong, thương lượng được mức một trăm chín mươi triệu! Tiết kiệm giúp anh không ít tiền. Thời gian ký hợp đồng đã hẹn vào mười giờ sáng mai! 
Trong lòng Lê Văn Vân mừng như điên, anh thấy nóng lòng, không chờ nổi mong đến ngày mai! 
Đến lúc đó vẻ mặt của Nguyễn Thị Lệ hẳn sẽ hay ho lắm đây! 
Đồng thời, ngày mai anh cũng có cơ hội đi khôi phục lại ký ức của mình. 
Chín giờ sáng hôm sau, anh thuận lợi đến công ty Thịnh Thế. 
Quy mô của công ty Thịnh Thế được xem như công ty hậu cần hàng đầu Giang Thành, khi Lê Văn Vân vừa tới, bảo vệ ngoài cửa đã lập tức cản anh lại, hỏi: “Đứng lại, anh tới đây làm gì?” 
Lê Văn Vân hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó, trên mặt lộ ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/283291/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.