"Chú Lưu Manh, cảm ơn chú đã đưa tôi trở về"
An Vi Di cười khúc khích nhìn Lưu Minh, ánh mắt sáng ngời như những vì sao lung linh mờ ảo.
Cả ngày đi chơi, hiện tại cô cũng cảm thấy thật mệt mỏi!
"Di Di, em sống ở đây sao? "
Lưu Minh nhíu mày nhìn cánh cổng đang đóng chặt, trong mắt hiện lên tia sát khí nồng đậm.
Cô đang sống cùng Lãnh Hàn Duật? Chết tiệt! Anh không cho phép! Không ai được cướp đi bất cứ thứ gì từ anh!
An Vi Di gật gật đầu, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng khẽ chu ra, thật sự là một vẻ đẹp đáng yêu khó cưỡng!
"Ưm, là Duật một mực ép tôi đến đây sống cùng chú ấy! "
Nhưng bây giờ cô phải sống một mình đó! Cô phải tự chăm sóc chính bản thân mình rồi!
"Di Di, em có biết là mình đang dẫn sói vào nhà không hả? "
Lưu Minh nổi giận đùng đùng nắm lấy bờ vai bé nhỏ của cô, ruột gan đều đã vì tức giận mà trào ra ngoài.
"Chú lưu manh, tôi... Đây là nhà của Duật mà, không phải là nhà của tôi"
An Vi Di cắn cắn môi đầy vẻ uất ức, cái đầu nhỏ cúi xuống như đang nhận lỗi, trông cô hệt như một con cún nhỏ bị ức hiếp.
Lãnh Hàn Duật không kìm lòng được, Lưu Minh lại càng không. Anh cúi đầu xuống ngắm nhìn khuôn mặt đang xị ra của cô, bao nhiêu sự hung hãn đều bị chìm xuống, thay vào đó là nụ cười đầy sủng nịch.
Anh vuốt ve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-vo-nho-bao-boi-em-la-cua-toi/3077284/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.