Lãnh Hàn Duật đưa An Vi Di đến một cửa hàng đồ Tây, gọi lên những món đắt tiền.
An Vi Di nhìn đến hai mắt sáng rực, cái bụng nhỏ liền một trận cồn cào. Nuốt nuốt nước miếng, cô chăm chú nhìn người đàn ông ở phía đối diện.
Lãnh Hàn Duật nhìn cô có chút không hiểu. Không phải cô rất thích ăn sao? Tại sao vẫn chưa động đũa?
“Di Di, em không khỏe ở chỗ nào sao?”
Khuôn mặt anh lộ rõ lên sự lo lắng cùng căng thẳng.
“...”
An Vi Di lắc lắc đầu, cô không có sao hết, cô hoàn toàn bình thường nha! Chính anh mới bị bệnh! Bị bệnh thiểu năng!
Thấy cô im lặng không nói, anh sốt ruột thiếu chút nữa liền gọi cấp cứu!
“Duật... cái này... thật sự là hoàn toàn miễn phí?”
Có phải anh cho cô ăn đến no bụng, rồi sao đó bắt cô tự bỏ tiền túi có đúng không?
Đàn ông thời nay, có rất nhiều kẻ lừa đảo nha~~~
Lãnh Hàn Duật khẽ cười, ánh mắt cong cong chứa đầy sự sủng nịch, rất vui vẻ!
Đưa tay vén những sợi tóc rối trên mặt cô, anh cưng nựng véo cái má bầu bĩnh hồng hồng. Bé ngốc của anh, sao lại có thể đáng yêu đến mức độ này cơ chứ?
“Di Di, tôi mặc dù chỉ có cái khách sạn sáu sao với cái ô tô độc nhất giá trị liên thành, nhưng tôi cũng không đến nỗi một ngày không nuôi nổi ba bữa cơm cho em”
“...”
Phúc hắc! Người đàn ông này thật quá phúc hắc rồi!
“Duật, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-vo-nho-bao-boi-em-la-cua-toi/3077262/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.