Hai người một trước một sau cứ thế chạy, An Vi Di có đôi phần sợ hãi, nhưng Lãnh Hàn Duật lại một bộ dạng bình tĩnh, trên môi còn nở nụ cười thật tươi.
Anh cười, vì Di Di tin tưởng anh! Anh hạnh phúc!
“Duật, chúng ta tới nơi chưa?”
Cô thở hồng hộc hỏi anh. Quả thực chạy như vậy làm hao tốn không ít năng lượng của cô, thức ăn vừa nhét vào bụng cứ thế tiêu tốn hết.
Lãnh Hàn Duật một tay vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, tay còn lại không ngừng bắn tứ phía.
Đạn trong súng của anh không còn nhiều. Anh phải nhanh chóng đưa cô đến chỗ an toàn!
“Di Di, đừng lo. Chúng ta sắp đến nơi rồi! Năm phút, chỉ năm phút nữa thôi”
An Vi Di có chút không hiểu, hai người đang ngày càng tiến dần vào trong quán ăn, vậy ra ngoài kiểu gì?
Rất nhanh thôi, cô đã có đáp án!
Lãnh Hàn Duật dẫn cô vào trong nhà vệ sinh nam, khóa trái cửa lại khiến An Vi Di sợ đến phát run:
“Duật, chú đưa tôi vào đây để làm gì?”
Cô sợ hãi lấy tay che chắn phía trước, đôi mắt đã mọng nước nhìn anh.
Cô nghe nói thời buổi bây giờ có rất nhiều vụ án cưỡng bức bị chết trong nhà vệ sinh đó! Cô không muốn mình bị chết thảm như vậy a~~~
“Di Di, đừng nhìn tôi với vẻ mặt tôi là đồ xấu như vậy!”
“Vậy, vậy chú đưa tôi vào đây để làm gì? Còn, còn có... khóa... khóa cửa”
“...”
Mặt Lãnh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-vo-nho-bao-boi-em-la-cua-toi/3077264/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.