Lãnh Hàn Duật lửa giận phun trào mãnh liệt. Đưa đôi mắt lạnh lùng không một chút cảm xúc nhìn đến tay người đàn bà đã đẩy ngã An Vi Di kia, đôi môi mỏng lạnh lẽo nói ra từng từ, từng từ như ác quỷ bước ra từ trong địa ngục:
“Có vẻ như là bà muốn về chầu ông bà tổ tiên sớm? “
Nếu như bà ta đã muốn vậy, vậy thì phải chiều theo ý muốn của bà ta.
Bất quá, trước khi chết, có lẽ là phải chặt đứt bàn tay dơ bẩn đã đẩy ngã bảo bối của anh!
Ánh mắt anh xẹt qua một tia hung ác, rất nhanh liền biến mất như chưa từng tồn tại.
Lâm Thu Minh nhìn anh, trong lòng vô thức trải qua một giây run sợ. Tiềm thức mách bảo bà ta, người đàn ông này thật không dễ chọc. Nhưng rất nhanh sau đó, bà ta phục hồi lại tinh thần, liền hướng về phía An Vi Di tăng thêm vài phần châm chọc.
“Ai nha, thật không ngờ tới, tao nuôi mày tốt như vậy, hóa ra vẫn chỉ là gái làm tiền! Mẹ nào con nấy, thật đúng là đâu có sai! “
Lời này vừa nói ra liền khiến trái tim An Vi Di co rút một hồi. Bà ta lại lôi cô ra để so sánh với người đàn bà đã bỏ rơi chồng con, đi theo nhân tình.
“Dì, xin dì đừng đem con ra so sánh với loại người phụ tình đó, bà ta không xứng làm mẹ của con”
Phải biết rằng, đây chính là nỗi hận lớn nhất mà cô đã từng trải. Chính người mà cô gọi bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-vo-nho-bao-boi-em-la-cua-toi/3077258/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.