Lâm Bảo Bảo yên lặng ngồi ở trên giường, bình tĩnh nhìn đôi vợ chồng cũ trước mặt đang cãi nhau.
Phải nói là từ đầu đến cuối Dương Ý Thư vẫn luôn lạnh lùng, coi như là đang gây sự với người khác thì giọng của bà vẫn nhẹ nhàng tỉnh táo, không hề điên cuồng như những người phụ nữ bình thường. So sánh với bà, Lâm Tử Tấn lại tương đối kích động.
Đôi vợ chồng đã hơn mười năm không gặp, việc lần này hai người họ có hai ý kiến khác nhau hoàn toàn.
Lâm Tử Tấn muốn mang con gái rời đi, tốt nhất là sau này phủi sạch quan hệ với Đàm gia để tránh gặp loại chuyện như này nữa, đồng thời cũng oán trách Dương Ý Thư năm đó đã mặc kệ con gái, vì để trả thù ông vậy mà ném cô đến Đàm gia, để cô dính líu quan hệ với Đàm gia.
Mà Dương Ý Thư lại quyết định tôn trọng lựa chọn của Lâm Bảo Bảo, không cho phép Lâm Tử Tấn lấy danh nghĩa là cha để can thiệp vào việc của Lâm Bảo Bảo.
Muốn rời xa Đàm gia và chia tay với Đàm Mặc hay không, đều là chuyện của Lâm Bảo Bảo, cô đã lớn rồi, không cần cha mẹ lấy danh nghĩa là vì muốn tốt cho cô mà can thiệp.
Điều này khiến Lâm Tử Tấn giận tím mặt, nên mới ầm ĩ với bà.
Lâm Bảo Bảo bình tĩnh nhìn bọn họ cãi nhau.
Trên thực tế, khi cô còn bé cũng đã quen với việc hai vợ chồng này ở trước mặt cô cãi vã. Khi còn nhỏ, cô còn biết sợ, sẽ cảm thấy khó chịu, sẽ khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116947/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.