Lúc Đàm Mặc đi vào nhìn thấy hai chị em đang ngồi cạnh giường nói chuyện phiếm với Lâm Bảo Bảo, ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt của ba người.
Có thể là do vừa mới tỉnh, tình thần của Lâm Bảo Bảo có chút mỏi mệt, sắc mặt tái nhợt, môi trắng bệch, nhưng vẫn cố gắng dựng lại tinh thần nói chuyện với hai chị em.
Anh đi tới nói: "Em nên đi nghỉ thôi."
Hai chị em Đàm Hân Cách vẫn còn có chút sợ anh, nghe anh nói như thế vội vàng nói: "Anh trai nói đúng đó, Nhị Bảo, chị nghỉ ngơi trước đi, chiều bọn em sẽ lại tới thăm và mang đồ ăn ngon cho chị."
Lâm Bảo Bảo cười nhẹ nói: "Chị như thế này thì có thể ăn được cái gì ngon?"
Cảm giác như cô không chống đối bọn họ sẽ không vui vậy, Đàm Hân Cách nhịn không được trợn mắt với cô, "Đương nhiên là canh bổ dưỡng chứ còn cái gì, bồi bổ cơ thể cho chị, chứ không chị nghĩ cái gì mới ngon?"
Nói rồi cô ấy nhìn Đàm Mặc một cái, khéo léo nói: "Anh ơi, em và Tiểu Diệp về trước."
Sau khi hai chị em rời đi, trong phòng lại yên tĩnh một lần nữa.
Đàm Mặc trở lại ngồi trước giường, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của cô, nói: "Em mau nghỉ ngơi đi, anh sẽ ở đây với em."
Lâm Bảo Bảo nhìn chằm chằm anh, hỏi: "Anh không bận gì sao?"
Đàm Mặc cong môi cười, chỉ là ý cười không chạm tới đáy mắt, nói: "Hiện tại anh không có việc gì cả." Thấy cô nhìn thẳng vào mình, lại nói: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116946/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.