Đột nhiên bừng tỉnh, Lâm Bảo Bảo động đậy cái đầu vẫn còn đang rất đau đớn, kinh ngạc nhìn về phía cánh cửa bị đá văng cửa.
Trong phòng rất tối, Lâm Bảo Bảo cũng không biết hiện tại là mấy giờ, cô ngẩng đầu nhìn lên, thấy cửa bị người đá văng, nhưng bên ngoài cũng tối đen như mực, có lẽ là do bọn bắt có sợ ánh đèn sẽ dẫn tới sự chú ý cho nên xung quanh không hề có một chút ánh sáng nào.
Tiếng bước chân vang lên từ phía cửa.
Lâm Bảo Bảo vô ý thức dựa sát người vào bức tường, cố gắng làm giảm đi sự tồn tại của mình.
Cô không biết người tới là ai, sau khi bị trói đến đây, bọn bắt cóc bỏ cô ở nơi này, ngoại trừ lúc tới để xác nhận tình huống của cô, liền không để ý tới cô nữa, tình huống như này không thể nghi ngờ chính là tốt nhất.
Cô chỉ hi vọng, trước khi được cứu ra ngoài những tên bắt cóc kia đừng để ý tới cô.
Trong bóng tối, một bóng người đi thẳng đến chỗ cô.
Lâm Bảo Bảo cảm giác được đối phương đang đi tới phía mình, nhưng mà bởi vì xung quanh quá tối, không thể nhìn rõ bất kỳ cái gì nên khiến cô càng thêm cảnh giác.
Mãi đến khi người đó đi đến trước mặt cô, khom lưng ôm cô từ dưới đất lên.
Lâm Bảo Bảo vô ý thức muốn giãy dụa, nhưng bàn tay mạnh mẽ ôm lấy lưng cô, ép chặt nửa người cô vào lồng ngực, trong nháy mắt hơi thở quen thuộc bao lấy xung quanh cô khiến động tác cô dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116945/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.