Cuối cùng Đàm Minh Bác cũng rút ra được khỏi đám người, ông phát hiện hai đứa con nhỏ cũng không chơi với đám thanh niên kia mà lại đang trốn ở trong góc nói thầm cái gì đó, ông đi tới cười hỏi: "Các con đang nói thầm cái gì vậy, sao không đi cưỡi ngựa với mọi người?"
Hai chị em liếc nhau, Đàm Hân Cách nói: "Con không cưỡi đâu."
"Chị không đi, con cũng không đi." Đàm Diệp tùy hứng nói.
Đàm Minh Bác thừa sức hiểu được rằng hai đứa bé này do không hòa hợp với cái vòng tròn này, bọn nhỏ quen vòng tròn ở trong nước hơn.
Vỗ vỗ lên bả vai từng người, Đàm Minh Bác cười nói: "Kỳ nghỉ của hai con sắp hết rồi, chỉ một thời gian ngắn chúng ta sẽ về nước, đến lúc đó các con có thể tìm bạn học chơi."
Tuy rằng nghỉ đông và nghỉ hè mỗi năm, Đàm Minh Bác đều mang mấy đứa trẻ xuất ngoại về nhà chính Đàm gia, thuận tiện cũng xử lý một số chuyện, nhưng thật ra lòng ông cũng hiểu là hai đứa nhỏ của ông không hề thích nhà chính Đàm gia, không thể nào tự do được như ở trong nước.
Ai ngờ hai chị em nghe ông nói như thế cũng không vui như ông nghĩ khiến ông có chút nghi hoặc.
Đàm Diệp là đứa trẻ không thể giấu những suy nghĩ trong lòng, rốt cục nhịn không nổi đành hỏi: "Cha, tiểu thư Walker. . . Có phải ông nội muốn để anh trai cưới cô ta?"
Thấy con gái cũng chăm chú nhìn ông, Đàm Minh Bác liền hiểu vì sao bọn họ lại có bộ dáng này.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116942/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.