Hai nhóm người gặp nhau ở cửa ra vào, đều khẽ giật mình.
Bây giờ đang là giờ dùng cơm, cái nhà hàng này lại còn gần công ty của Đàm gia nên gặp nhau ở chỗ này cũng không có gì kỳ lạ, nhưng mà lúc ánh mắt của hai người đàn ông đi đầu đảo qua đám người Đàm Mặc, đặc biệt là lúc nhìn thấy gương mặt lạ lẫm của Lâm Bảo Bảo đều có chút kinh ngạc.
Hai người đàn ông đi ở giữa đám người rõ ràng có thân phận không tầm thường, ăn mặc rất chỉnh tề và xa hoa. Trong đó có một người tuổi hơi lớn, có lẽ tầm bốn mươi tuổi, mà người trẻ tuổi kia thì có ngũ quan giống với Đàm Mặc mấy phần, Lâm Bảo Bảo nhìn một chút, trực giác hai người này là người Đàm gia.
Quả nhiên, chỉ thấy người đàn ông lớn tuổi kia đi tới mặt vui mừng nói: "A Mặc, các cháu cũng tới nơi này dùng cơm à?"
Đàm Mặc nhàn nhạt ừ một tiếng.
Hai chị em Đàm Hân Cách bất đắc dĩ kêu một tiếng "Chú hai", "Chú nhỏ" .
Hai người này cũng coi như trưởng bối của mấy anh em Đàm Mặc, nhưng ngoại trừ hai chị em Đàm Hân Cách ngoan ngoãn chào hỏi ra, còn Đàm Mặc thì căn bản là không thèm phản ứng, ở trong mắt người ngoài nghiễm nhiên là không thèm để hai người trưởng bối này vào trong mắt.
Đương nhiên ai mà biết tình huống hiện tại của Đàm Mặc thì cũng biết hành động này của Đàm Mặc là bình thường, ai bảo Đàm lão gia chăm chú bồi dưỡng anh, mà một năm này năng lực Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116943/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.