Lúc đôi tình nhân mới nhậm chức trở về nhà bà ngoại thì thấy bà ngoại đã đã về.
Bà ngoại không chỉ có về nhà trước mà còn mua rất nhiều nguyên liệu để nấu ăn, đang chuẩn bị làm bữa tối.
Lâm Bảo Bảo đẩy bà ra khỏi phòng bếp, vén tay áo của mình lên, nói: “Bà ngoại muốn ăn cái gì cứ nói để con làm cho là được, đỡ bị phòng bếp làm bẩn người.”
Bà ngoại cười hiền hậu nói: “Nào có khoa trương như vậy, lần đầu tiên bạn trai con tới nhà bà ngoại, bà phải làm một bữa thật ngon để chiêu đãi cậu ấy chứ.”
“Không cần không cần, để con làm là được rồi.”
Bất kể nói thế nào Lâm Bảo Bảo cũng kiên quyết đẩy bà ngoại ra khỏi phòng bếp, để cho bà nói chuyện với Đàm Mặc, còn cô sẽ nấu bữa tối cho cả nhà. Việc đầu tiên cô phải làm chính là yên lặng đổ bớt nước trong cái nồi cơm điện có siêu nhiều nước kia ra, không thì cái nồi cơm này sẽ biến thành một nồi cháo cực lớn, ba người ăn cũng không hết.
Sau đó lại phải xử lý lại một lần nữa mớ rau bị bà ngoại "chăm sóc" như hoa cỏ ngoài sân.
Thực ra bà ngoại có thể một mình nuôi mẹ của cô trưởng thành cũng không dễ dàng.
Bà ngoại bị cháu gái nhỏ ghét bỏ đẩy ra khỏi phòng bếp cũng không tức giận, ngồi vào ghế sa lon, nói chuyện phiếm với cháu rể mới nhậm chức.
Mặc dù bọn họ còn chưa kết hôn nhưng ở trong mắt của thế hệ trước, nếu đã mang người về nhà ra mắt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116910/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.