Bởi vì đêm qua ngủ khá trễ nên hôm sau Lâm Bảo Bảo dậy muộn. 
Đương nhiên Đàm đại thiếu gia dậy còn muộn hơn cô. 
Lâm Bảo Bảo nhìn Đàm đại thiếu còn đang ngủ say bên cạnh, ngáp một cái bò ra khỏi giường. 
Đợi lúc cô xuống tầng phát hiện bà ngoại đã đi mua bữa sáng về. 
Bà đang ở trong sân chăm sóc hoa cỏ của bà, gió lạnh thổi qua, hoa cỏ trong sân vẫn sinh sôi nảy nở vô cùng tốt, không hề có dấu hiệu bị ảnh hưởng bới mùa đông đìu hiu ảm đạm. 
Thấy cô đã rời giường, bà ngoại cười nói với cô: “Bà đã mua đồ ăn sáng về rồi, con mau đi ăn đi, bà cũng không biết tiểu tử kia thích ăn cái gì nên cái gì cũng mua một chút.” 
Lâm Bảo Bảo nhìn bữa sáng trên bàn, đâu phải là mua một chút mà là mua phần ăn cho tận 5-6 người, cứ coi như trai trẻ sức ăn khá lớn thì cũng không thể ăn hết được chỗ này. 
Nhưng mà Lâm Bảo Bảo đã quen với cách sinh hoạt và hành xử của bà ngoại. 
Nói tóm lại chính là không dính khói lửa trần gian, làm gì cũng ít khi sẽ xem xét đến tình huống hiện tại, thôi thì quen là được rồi. 
“Bà ngoại mua nhiều đồ ăn quá, kể cả heo cũng không ăn hết được đâu.” 
Lâm Bảo Bảo nói, cầm một cái bánh quẩy, bưng ly sữa đậu nành, ngồi ở dưới hiên vừa nhìn bà ngoại chăm sóc hoa cỏ, vừa ăn bữa sáng, vô cùng thoải mái. 
“Bảo Bảo, thực ra chàng trai kia là bạn trai của con đúng không?” 
m thanh của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116909/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.