“T-Ta đi xem vết thương cho ca ca”
Nam Kì An nhìn theo bóng lưng nàng chạy đi. Điều hắn lo sợ đã xảy ra, Mục Thanh Liên đã trở về. Hắn vô lực trước sự bàng hoàng của Bạch Tĩnh Hương. Hắn biết vừa rồi tim nàng vừa hẫng đi một nhịp.
Một bên cuộc hội ngộ đầy xúc động, đầy ắp kỉ niệm của ba người. Một bên Bạch Tĩnh Hương đau đớn đến mức sắp sụp đổ. Nàng cố đè nén lại cảm xúc đang trực trào gọi Tố Tố mau đưa nàng về. Nàng không thể ở lại đây thêm nữa, không thể để lộ mặt yếu đuối ra ngoài.
Chỉ mới lần chạm mặt vừa rồi thôi, nàng biết lời Triệu Phi Yến hoàn toàn đúng, đồng thời cũng nhận ra điều Nam Kì An nói ngày hôm đó chính là về Mục Thanh Liên.
Ánh mắt âu yếm, chứa chan đầy sự nhớ nhung đó lại dành cho Mục Thanh Liên. Thậm chí còn không nhìn lấy nàng một cái. Giây phút đó nàng như sụp đổ, nàng biết nàng thua rồi.
Nàng còn nhớ Nam Kì An đã nói Mục Thanh Liên chính là bạch nguyệt quang của Nam Hướng Phong, chuyện này chỉ có hắn biết. Bọn họ gặp nhau từ nhỏ, Mục Thanh Liên lại lớn hơn Nam Hướng Phong 2 tuổi nên bọn hắn gọi nàng ta một tiếng tỷ cũng không ngoa.
Nàng không thù ghét gì Mục Thanh Liên đâu, nàng ta cũng không biết mối quan hệ của hai người huống hồ nàng và Mục Thanh Liên lại hợp nhau lạ thường. Nhìn kĩ lại giống nhau đến 6 phần. Ôi, nàng dường như hiểu ra rằng Nam Hướng Phong chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3596740/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.