Bạch Tĩnh Hương cúi đầu theo sau Nam Hướng Phong, trước khi khuất mắt nàng cố quay đầu nhìn Mục Thanh Liên. Nàng ta vẫn tươi tắn vẫy tay tạm biệt nàng.
Nàng theo hắn đến thư phòng, nơi này vẫn vậy, thơm thoang thoảng mùi giấy mực còn có mùi hương trên người hắn. Mỗi lần đến đây nàng đều cảm thấy rất dễ chịu, người yêu sách như nàng chỉ muốn nán lại lâu hơn chút. Nhưng lần này nàng lại thấy căn phòng vô cùng ngột ngạt, cảm giác căng thẳng nhanh chóng bao trùm khắp các ngóc ngách. Nàng muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
Nam Hướng Phong xoay người đối diện với nàng, ánh mắt đầy sự nghi ngờ. Cái nhìn đó đâm thủng lớp phòng bị duy nhất của nàng. Không ngờ có một ngày hắn lại lạnh nhạt với nàng như vậy.
“Tại sao nàng lại đến đây? Nam Kì An nói cho nàng biết rồi đúng không?”
Nàng nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của hắn. Dũng cảm đối mặt với thực tại, nàng đã quyết định buông bỏ.
“Ta đến gặp Mục Thanh Liên”
Hắn cau mày lại dường như đang kiềm chế thứ gì đó lại.
“Nàng có làm gì có lỗi với ta không?”
Bạch Tĩnh Hương sao lại không hiểu được hàm ý của hắn. Kì vọng vào thứ gọi là chân tình đế vương quả thật là hão huyền.
“Thần không làm gì sai trái cả. Nếu bệ hạ nghi ngờ thần hạ độc xin nói thẳng”
“Nữ nhi thường tình, nàng thấy ta sủng ái Mục Thanh Liên mà không ghen ghét sao?”
“Bệ hạ nghĩ thần giống với nữ nhân hậu cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3596741/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.