Lý Mạn bước ra khỏi nhà vệ sinh sau khi súc miệng xong, Bùi Nghiệp Khôn quấn khăn tắm đứng bên cạnh bàn lấy sữa tươi cánh tay bắp thịt rắn chắc nâng lên một cách mạnh mẽ, đường nét nơi cánh tay rõ ràng, thân hình cao lớn của anh đứng đó ngẩng đầu rót thứ chất lỏng màu trắng.
Bùi Nghiệp Khôn quay đầu liếc nhìn cô, đưa cốc sữa tươi lên, nói: “Còn chua lắm phải không?”
Cuối cùng Lý Mạn dùng tay giúp anh ra, hết sức lực ngã trong lồng ngực anh, chỉ nói một câu miệng chua quá.
Lý Mạn không muốn nhắc đến vấn đề này, đưa tay qua lấy sữa uống.
Bùi Nghiệp Khôn nheo mắt cười, cánh môi đỏ tươi trào ra chút sữa bò trắng tinh, anh dựa dọc theo cạnh bàn nói: “Cô giáo Lý học việc nhanh thật.”
Lý Mạn uống hơn nửa cốc, nói: “Anh còn nói thêm lần sau sẽ không phục vụ kiểu đó nữa.”
Bùi Nghiệp Khôn vươn cánh tay dài nhẹ nhành ôm người vào trong ngực, cúi đầu hôn cô, toàn mùi sữa tươi.
Anh nói: “Vẫn chưa đến mười một giờ, không ngủ được, xem phim không?”
Lý Mạn lắc đầu: “Buổi chiều mệt quá rồi, buổi tối còn đi ra ngoài nữa, phiền lắm, em muốn ngủ.”
“Cũng đúng, cô giáo Lý của chúng ta làm nhiều việc đến vậy rồi.”
Giường Lý Mạn thực sự không lớn, hai người nằm tối đa có thể được nửa người, Bùi Nghiệp Khôn bị đuổi đến góc giường, Lý Mạn lấy gấu bông ném vào phía trong, cả đống thú bông bị ép sau lưng anh.
Lý Mạn đắp chăn cho anh, nói: “Nó là anh em của em, đừng đè chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714972/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.