Lý Mạn tắm xong sấy tóc, gió thổi ra làn gió nóng khiến cả cơ thể đầy mồ hôi, vừa tắm xong mà trên người đã dính dấp, cô dùng kẹp cố định tóc, tuân theo chương trình của cuộc sống, giặt đống quần áo một cách thong thả.
Cô làm ổ trên ghế sô pha nghỉ ngơi xem ti vi mới nhớ ra ngày hôm nay về lại đây vẫn chưa có bữa ăn nào, Lý Mạn mua chút đồ bên ngoài.
Đây chính là thời gian vàng, chiếu phim thần tượng thanh xuân, nữ chính nhà nghèo, không xứng với nam chính, nhưng nam chính không từ bỏ, nữ chính thì cứ lùi bước.
Lý Mạn đổi sang kênh khác, tiết mục du lịch, trời xây mây trắng, xem cảnh đẹp thêm vui.
Người dẫn chương trình nói một đoạn tiếng Anh dài khá lưu loát, sau đó dùng tiếng Trung giải thích cho người xem, Lý Mạn ôm gối, cơ thể tụt xuống dựa vào một phái sô pha, cái váy bông cuộn lên để lộ phần bắp chân trắng nõn.
Cô điều chỉnh ngọn đèn nhỏ, ánh đèn không quá chói, màu sắc ấm áp nhàn nhạt, như vậy không thu hút nhiều muỗi.
Cảnh tượng trên màn hình ti vi biến hóa liên tục, đủ mọi ánh sáng màu sắc thay đổi trên gương mặt cô, hai mươi phút thoáng cái trôi qua, có người gõ cửa, Lý Mạn mới choàng tỉnh.
Nhân viên giao hàng nói: “Giao cơm đây, đây là thức ăn của quý khách, chúc quý khách dùng ngon miệng.”
“Cảm ơn.”
Trước khi đóng cửa lại, nhân viên giao hàng bỗng nhiên nói: “Cô ơi, cô ở một mình thôi à?”
Lý Mạn giương mắt lên, cảnh giác.
Nhân viên giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714965/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.