Đi trước mặt Lý Mạn là một người phụ nữ chạy xe đang căng giọng thì thầm những chuyện vặt vãnh với người bạn khác, tâm tư Lý Mạn không đặt ở đây, tăng tốc muốn vượt qua dòng người nhanh chóng chạy về.
Người phụ nữ kia đột nhiên kêu oai oái, nói: “Chị gái ơi rơi đồ kìa! Là gì đấy, đậu hủ à?”
Người phụ nữ vội vàng xuống xe, xe chưa dừng hẳn đã nhìn thấy đậu hủ bị xe khác cán vỡ, cơn tức giận cuộn từ lòng bàn chân trào lên đến đầu, mắng: “Cô mắt mù à, không thấy phía trước có đồ ư? Lái xe kiểu gì không biết?”
Lý Mạn lấy lại tinh thần phát hiện bà cô kia đang hùng hổ chỉ tay về phía cô, cô dừng xe lại, quay đầu mới phát giác mình cán thức ăn cửa người ta.
“Xin lỗi, cháu không cố ý. Đậu hủ bao nhiêu tiền, cháu đền cho cô.” Lý Mạn cầm lấy túi tiền mở ra thì bị cản lại, Bùi Nghiệp Khôn kéo dây khóa ví tiền của cô rồi ném vào giỏ xe điện.
Anh nói: “Đồ là do cô không chú ý làm rơi, trách ai được?”
Bà cô hai tay chống nạnh, xù lông xù cánh lên, không ngừng lải nhải: “Ai cần tiền của các người! Đi đường không quan sát! Đúng là xui xẻo, mua có một món đồ ăn mà xui như vậy! Gần đây giẫm trúng gì mà xui thế không biết!”
Người đi đường qua lại, đưa mắt sang, Lý Mạn không nghe lời anh, cầm mười đồng tiền đưa cho bà cô, nói: “Do cháu không quan sát, xin lỗi dì.”
Tay bà ta cầm mười đồng, lẩm bẩm vài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714964/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.