Đêm qua mưa trút xuống như thác đổ, lúc xế chiều trời tịch mịch bắt đầu cơn mưa nhỏ, thoáng một cái nhiều ngày liền, từ sau hôn lễ của Tiền Giang Hải, Lý Mạn không gặp lại anh, anh chưa quay về.
Lý Mạn đứng trước cửa sổ, ngoài cửa sổ là san sát nhà dân, ở bên trái có một ngã ba, xe cộ lui tới nườm nượp, ven đường có vài cây nhãn thơm lâu năm cao vút, lá cây phiêu động, hạt mưa mịn, bóng mưa cọ rửa bụi bặm, sau cơm mưa thế giới trông như tất cả đều tươi mới, đồng thời cũng là đục ngầu.
Lục Bân nhìn cô, đặt bút xuống, nói: “Cô Lý, em làm xong rồi.”
Lý Mạn lấy lại tinh thần, đổi đề thi cho cậu bé.
“Cô ơi, tối nay có thể giảm đề thi được không ạ?”
Lục Bân là học sinh sơ trung năm hai, học sinh bây giờ phổ biến thưởng thành sớm, cậu bé không hề cẩn trọng với Lý Mạn, ngay cả năm ba cô nghỉ hè cô cũng dạy kèm tại nhà.
Lý Mạn nói: “Cho cô một lý do.”
Lục Bân gãi đầu, “Bạn gái em chê gần đây em không tìm cô ấy nói chuyện, nên nổi giận với em.”
Lý Mạn cười một tiếng, “Bài thi làm rất tốt rồi, vậy thì giảm vài bài.”
Lục Bân: “Cô, em yêu cô!”
Lý Mạn đẩy bài thi đến trước mặt cậu bé, “Phép tính này sai rồi, tính lại đi.”
Lục Bân là đứa trẻ có thành tích tốt, hôm nay lớp bổ túc kết thúc sớm, hơi phân tâm, vừa nghĩ đề mục vừa tán dóc đứng dậy, hỏi: “Cô Lý, cô nói phụ nữ đang suy nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714963/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.