Ta thấy lòng nhói đau. Thái tử có nhiều tiểu thiếp như vậy, ai ai cũng phải uống loại thuốc này.
Vậy mẫu thân… liệu có c.h.ế.t không?
Bỗng chốc ta không muốn mẫu thân c.h.ế.t như thế này.
Mỗi ngày đều phải lấy máu, chẳng bao lâu mẫu thân đã ngã bệnh.
Bên bờ liễu rủ trong làn khói xuân, hoa đào đỏ thắm như ánh lửa, lại càng làm nổi bật vẻ yếu ớt, tái nhợt đến tiều tụy của mẫu thân, tựa như một thân cây khô cằn.
Phủ Thái tử liên tiếp truyền ra tin vui: Thái tử phi mang thai, Trắc phi cũng có thai, thậm chí cả tỳ nữ hầu cận của Thái tử cũng đã mang mầm sống trong người.
Mẫu thân được tôn xưng là "Tống Tử Nương Nương" trong phủ, trở thành khách quý, hưởng mọi sự kính trọng.
Bà được cấp một nơi ở riêng biệt, yên tĩnh và có quyền tự do ra vào phủ Thái tử.
Mỗi ngày, hương thuốc đậm đặc tỏa khắp viện, các tỳ nữ của từng vị thiếp đều thay nhau đến chờ lấy thuốc.
Họ tâng bốc mẫu thân lên tận mây xanh.
Thế nhưng, mẫu thân vẫn giữ dáng vẻ khiêm nhường, không kiêu ngạo, cũng không thấp hèn.
"Quả thật Dung nương là một người tốt bụng.”
"Nhờ có Dung nương, nếu không, e rằng nô tỳ đã không sống qua nổi mùa hè năm nay."
Mẫu thân hiền từ và nhân hậu, thường hay giúp đỡ những hạ nhân không đủ tiền mua thuốc.
Lâu dần, những người này thích đến trò chuyện với mẫu thân, giống như ta khi còn nhỏ, thường ngồi cạnh bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-banh-dao/3744166/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.