Thêm một kẻ nữa muốn lợi dụng mẫu thân.
Ta lặng lẽ theo mẫu thân trở về phủ Thái tử. Bà khép cửa nghỉ ngơi, còn ta chán chường bước lên chiếc lồng đèn.
Gió nổi lên.
Lồng đèn lay động, ta cũng lay động, ánh mắt dõi theo khắp nơi.
Thái tử được đám người vây quanh bước vào thư phòng.
Và kẻ khúm núm đứng bên cạnh Thái tử, lại chính là… chính là phụ thân ta!
Ta ngơ ngác không nói nên lời.
"Điện hạ, Từ gia đã điều tra được sự việc, nếu tin này đến tai bệ hạ thì..."
Thái tử cắt lời: "Vậy thì giết!
"Tất cả những kẻ liên quan, g.i.ế.c sạch cho ta!"
"Điện hạ, người không thể g.i.ế.c hết được." Đó là giọng của phụ thân ta.
"Đồ ăn hại!"
Thái tử nổi trận lôi đình, đập mạnh một chiếc cốc xuống đất: "Không g.i.ế.c thì phải làm gì? Đợi chúng điều tra đến tận phủ Thái tử sao?"
Phụ thân kiên nhẫn: "Điện hạ, g.i.ế.c người lúc này không phải cách, điều cần làm là 'vá chuồng khi cừu đã mất'."
"Vá chuồng?"
Thái tử cười khẩy: "Nghe dễ nhỉ, vậy lương thực từ đâu, tiền bạc từ đâu ra?"
Phụ thân nhìn Thái tử, giọng nói đầy vẻ lấy lòng: "Hoàng hậu nương nương và nhà ngoại của người..."
"Không được!”
"Nếu mẫu hậu biết ta tham ô ngân lượng và lương thảo, chắc chắn sẽ không tha cho ta..."
Phụ thân vẫn bình tĩnh: "Hoàng hậu dù trách phạt Điện hạ, nhưng bà ấy cũng là một người mẹ, lòng yêu con sẽ vượt qua tất cả.”
"Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-banh-dao/3744167/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.