Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của mẫu thân, chỉ hai tháng sau, Thái tử phi quả nhiên đã mang thai.
Thái tử phi dựa vào chiếc ghế, gương mặt hồng hào rạng rỡ, tay xoa bụng mình, rồi quay sang nhìn mẫu thân đang quỳ dưới đất.
"Ngươi làm rất tốt, đáng được thưởng!"
Mẫu thân ngoan ngoãn quỳ bò đến bên cạnh Thái tử phi, khúm núm bóp chân, xoa bóp cho nàng.
"Nô tỳ chỉ là làm theo lệnh, tất cả đều nhờ phúc phận của Thái tử phi và Điện hạ."
Thái tử phi thoải mái thở dài hài lòng.
Từ đó, nàng giữ mẫu thân ở bên mình để hầu hạ, mọi thuốc thang đều do mẫu thân tự tay chuẩn bị.
Thái tử nghe tin Thái tử phi có thai, liền đến dùng bữa cùng nàng và ở lại qua đêm.
Người thất sủng nay đã được sủng ái trở lại.
Buổi sáng mờ sương, những cánh hoa lê trắng đẫm mưa rụng đầy mặt đất.
Mẫu thân bê một bát thuốc bốc hơi nghi ngút đứng chờ ngoài cửa. Ánh sáng lọt qua cửa sổ gỗ, bên trong, Thái tử đang vẽ lông mày cho Thái tử phi.
"Thư nhi vẫn luôn xinh đẹp như vậy."
"Đẹp hơn Gia nhi không?"
Thái tử cười: "Ghen rồi sao?"
"Thiếp thân không có."
Ta nghe thấy, mẫu thân cũng nghe thấy, nhưng bà chỉ im lặng, như thể chẳng bận tâm.
Ta từng thấy phụ thân vẽ lông mày cho mẫu thân, còn điểm lên trán bà hoa điền hình hoa đào, thứ rất thịnh hành trong giới phu nhân giàu có ở kinh thành.
Họ từng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-banh-dao/3744165/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.