Hồn phách của ta như gió thoảng, tan thành khói bụi rồi lại tụ về.
Ta vốn rất thích trò này, thường cố ý xuyên qua phụ thân và mẫu thân, để lại cảm giác lạnh lẽo như băng.
Như thể, ta vẫn còn đây.
Nhưng lần này, ta chỉ ngây người đứng nhìn.
Mẫu thân không hề ngoảnh đầu lại, thẳng bước vào phủ Thái tử.
Phủ Thái tử lớn thật, chẳng giống ngôi nhà nghèo nàn, tồi tàn của chúng ta.
Đám hạ nhân tay bưng nước nóng, tay ôm nhân sâm linh chi, bước chân vội vàng.
Xung quanh Thái tử phi là một đám người, từ thái y, bà đỡ cho đến những thần y dân gian, nhưng không ai làm được gì.
Toàn thân Thái tử phi ướt đẫm mồ hôi, yếu ớt kêu gào đầy thảm thiết: "A… đau quá!"
Họ nói khi mẫu thân sinh ta cũng khó sinh đến mức xuất huyết, đau đớn suốt cả một đêm dài.
Bà đỡ bảo: "Nam hài tử thường khó sinh, trong bụng phu nhân chắc chắn là một quý tử."
Thế nhưng, mẫu thân đau đớn suốt một đêm, lại sinh ra một đứa con gái.
Phải chăng… đây mới là lý do họ không yêu thương ta?
"Thái tử phi, cố gắng lên!”
"Hít sâu, hít sâu nào!”
"Nước nóng đâu?!"
Mẫu thân xắn tay áo, đặt tay lên bụng Thái tử phi, sắc mặt tái mét: "Đứa bé nằm ngang!"
Mọi người đều kinh hãi, một thái y già lắc đầu lo lắng: "Nằm ngang thế này e rằng..."
Đứa bé khó lòng mà chào đời được.
Thái tử đứng ở cửa nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-banh-dao/3744163/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.