Tôi ly hôn. Lý do ư? Đại khái là phát hiện ra người nói đời này không thể không có tôi, người nói đem trọn trái tim trao cho tôi đã nuôi bồ nhí bên ngoài. Có lẽ thái độ của tôi không bộc lộ rõ ràng, khiến cho anh ta tưởng rằng sức chịu đựng của tôi cao lắm. Sự hổ thẹn lóe qua mắt, sau đó anh ta liền cao giọng nói đi làm vất vả cỡ nào, việc xã giao khó khăn cỡ nào, chuyện như thế này phổ biến cỡ nào ở xã hội hiện đại…
Tôi sai lầm rồi, tôi đã đánh giá quá cao sự thấu hiểu của anh ta về mình. Tôi không mắc bệnh sạch sẽ, nhưng chồng của tôi chỉ có thể là của mình tôi, mặc kệ là thân thể hay tâm tư, dù vượt quá giới hạn một chút cũng không được phép! Chẳng lẽ anh ta không thấy bẩn sao? Thứ đó chuyển từ người phụ nữ này qua người phụ nữ khác, có lẽ, anh ta còn cảm thấy rất sung sướng. Nhưng tôi cảm thấy bẩn, vô cùng bẩn!
Ngẫm lại, cả đời ta có vẻ khá thất bại. Chồng tìm bồ nhí, tướng công nạp thiếp. Lão hổ không phát uy, cứ nghĩ ta là mèo hen? Phạm phải sai lầm sẽ trả giá, không ai đứng ở đó chờ ngươi. Thần tiên và yêu nghiệt tấn công cùng một lúc, nữ tử bị bị tổn thương sâu sắc như ta có thể mở rộng lòng yêu lần nữa không?