Lúc này đây, Đại Lê lại sai lầm rồi.
Thật sự không cho buôn bán.
Tiêu thiếu soái đích thân dẫn binh, chỉ hai ngày đã chiếm đóng Thượng Hải, hiệu buôn cửa tiệm đều ngừng kinh doanh trong một thời gian. Tiêu thiếu soái dẫn theo một đội vệ binh cư trú tại nơi vốn là phủ đô đốc, Bắc quân ở ngoài thành đóng giữ, không hề quấy nhiễu người dân.
Ngày hôm sau khi Tiêu thiếu soái vào thành phố, ông chủ ngân hàng liên doanh Thượng Hải Triệu Thiên Cần muốn đến thăm hỏi, nghe nói Triệu Thiên Cần ngày trước ở Bắc Bình có chút giao tình cùng Tiêu đại soái. Triệu Thiên Cần đến phủ đô đốc, buổi chiều cùng ngày, ngân hàng liền được mở cửa kinh doanh lại, vì thế mọi người đều yên tâm, tất cả bắt đầu khai trương, nhanh chóng khôi phục lại sự phồn thịnh ở Thượng Hải. Nhưng mà, có một nhóm người lại lâm vào cảnh khốn khó —— bang phái.
Bắc quân ra lệnh, phàm là việc làm ăn liên quan với bang phái, trước tiên phải niêm phong, đợi giấy phép đặc biệt của Bắc quân mới có thể mở cửa lần nữa, mà giấy phép đặc biệt này chỉ có một người có thể ký —— Tiêu thiếu soái.
Mục đích của Bắc quân cũng rất rõ ràng, họ muốn đàn áp sự kiêu ngạo của các đại bang phái ở Thượng Hải. Nhóm lão Đại tuy rằng tức giận mắng mỏ, nhưng không còn cách nào khác, cuối cùng không dám rước lấy hoạ, họ đành phải thành thật đến phủ đô đốc, cầu xin để lấy được giấy phép đặc biệt.
Khi Trần Tiểu Dẫn lại một lần nữa lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em-2/1257728/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.