(*) con gái thừa kế sản nghiệp của cha
Đại Lê vừa mới thu dọn hành lý xong, bên ngoài khoang thuyền liền truyền đến tiếng đập cửa “thùng thùng thùng,” “Đại tiểu thư?”
Đại Lê chạy nhanh ra mở cửa, cô sửng sốt vài giây mới nhận ra, là người bên cạnh cha A Tam và A Tứ, ba năm không gặp, thoáng một cái, thân hình họ cũng cường tráng hơn.
Ba năm rồi bỗng gặp lại người quen, vẻ mặt của Đại Lê không khỏi kích động, A Tam và A Tứ vừa phấn chấn theo vừa cảm thấy hơi mất tự nhiên, họ ngây ngô cười khúc khích, không dám nhìn thẳng vào mắt Đại Lê, họ cúi đầu nhận lấy hành lý của cô, chỉ nói phu nhân đang ở bến tàu, một mực chờ cô rời thuyền.
Đoàn người bên ngoài đông đúc, dàn hàng bên cạnh hai chiếc ô tô màu đen, một người phụ nữ nhỏ nhắn đứng ở bên ngoài xe, bà mặc chiếc áo khoác dài lông chồn màu trắng, chỉ để lộ ra mắt cá chân dưới áo sườn xám bằng gấm màu quả mơ, tóc búi lên một cách tỉ mỉ, bà đang ngẩng đầu nôn nóng nhìn xung quanh, đi theo phía sau là vài người thanh niên khoẻ mạnh, bọn họ đều có ánh mắt sắc bén.
Trong đám người, đầu tiên bà trông thấy A Tam và A Tứ, bọn họ ở bên cạnh người nọ… Thường Phi gần như muốn ngất đi, chẳng phải đó là con gái của bà sao? Tóc ngắn như vậy, tuy hiện tại đang thịnh hành mốt để tóc ngắn của phụ nữ, nhưng không ai giống cô ngắn đến như vậy nha! Đang mùa đông, nhưng cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em-2/1257727/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.