Chàng trai chạy với tốc độ chậm rãi, gương mặt anh vẫn đầy sự kiêu ngạo:
" Nhà cậu ở đâu?".
Tô Gia Hân đắn đo một hồi, cảm thấy vẫn không cần phải cho anh biết, nhỏ giọng:
" Nhà tôi vẫn còn bề bộn lắm, đừng đến thì hơn".
Anh không làm khó cô, chỉ cau mày liếc một cái:
" Được".
Chiếc xe chạy thẳng, con đường có chút quen thuộc, Tô Gia Hân có chút khẩn trương.
Cô không ngờ lại đến nhà của anh thêm lần nữa, cúi đầu.
Vương Nhất Hạo bước ra ngoài rồi mở cửa xe giúp cô, hai người nhanh chóng đi vào thang máy.
Ngồi trong phòng khách, cô có hơi khúm núm, bàn tay nhỏ xinh đặt ở trên đầu gối, cúi đầu không mở miệng.
Chàng trai đi vào trong bếp, pha một ấm trà hoa rồi đem ra ngoài, rót một cốc cho cô, Gia Hân ngượng ngùng nhận lấy:
" Cảm ơn".
Anh không nói gì, nhìn cô một cái rồi ngồi phía đối diện.
Bầu không khí im lặng đến đáng sợ, nhiệt độ phòng được chỉnh xuống mức thấp nhất khiến cho Tô Gia Hân sởn gai ốc.
Lúc làm nhân viên ở một quán cafe kinh dị cũng không đến mức khiến cô căng thẳng thế này, anh định đông cô thành đá rồi giấu xác như trong các bộ phim kinh dị đúng không?
Chẳng biết được cái đầu nhỏ của cô đang nghĩ gì, Vương Nhất Hạo hít một hơi được làm lạnh bởi máy điều hoà, đầu óc liền thanh tỉnh.
Anh sợ bản thân nóng giận thì sẽ nói những lời khó nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652425/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.