Ngồi trên xe, cô gái nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cô đâu còn cách nào khác ngoài việc để anh lái xe đưa mình về.
Thực ra Vương Nhất Hạo rất tốt bụng, còn cho cô thêm một sự lựa chọn, nếu không muốn được đưa về thì có thể ở nhà anh ngủ một đêm.
Cô gái nhỏ tròn xoe đôi mắt, rất nhanh chóng từ chối việc ở lại.
Trên đường cả hai người chẳng ai lên tiếng, không khí tuy không căng thẳng đến mức giết người nhưng cũng chẳng khá hơn là bao.
Đến một con đường sáng đèn, chiếc xe dừng lại.
Tô Gia Hân từ trong xe bước ra, đồng thời anh cũng vậy.
Cô hơi cúi người, nhẹ nhàng nói:
" Cảm ơn cậu".
Anh đưa một túi gì đó khá to cho cô, nhàn nhạt lên tiếng:
" Vào trong ngủ đi, đói thì ăn".
Tô Gia Hân nhận lấy, cô biết nếu như từ chối thì anh lại cau có rồi bắt đầu khẩu nghiệp.
Vương Nhất Hạo hất mặt, khuôn miệng kiêu ngạo nhếch lên, ánh mắt nhìn thẳng vào cô như thể đang nói: 'biết điều là tốt'.
Cô gái nhận lấy rồi vào nhà, anh đứng đó một lúc, đến khi cánh cửa khép lại vẫn chưa thể làm anh rời đi.
Vương Nhất Hạo đứng tựa người vào chiếc xe, quan sát ngôi nhà.
Chỉ là một căn nhà nhỏ nhưng an ninh khá tốt, đã tối muộn nhưng không có ai tụ tập, đường đến công ty cũng gần, khác xa hoàn toàn những căn trọ cô thuê trước đó.
Trong lòng anh yên tâm phần nào, lái xe rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652421/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.