Nhìn chàng trai trước mắt khiến cô nhớ đến vài chuyện thời thanh xuân, lúc đó cô đi sớm trực nhật, cũng gặp anh đang kiêu ngạo ngồi trong lớp, chân bắt chéo gác lên bàn, xấc láo vô cùng.
Nhưng bây giờ thì khác hẳn, anh mặc trên người bộ vest đen, nhìn chững chạc và lãnh đạm hơn nhiều.
Tô Gia Hân ngồi vào vị trí của mình, nhỏ giọng:
" Chào buổi sáng".
Vương Nhất Hạo nhìn cô, nhìn đồng hồ rồi lại tiếp tục nhìn cô, chau mày:
" Sớm thế này đã ăn gì chưa?".
Tô Gia Hân mở máy tính bàn lên kiểm tra kỹ sổ sách, qua loa đáp:
" Lúc sáng có ăn trứng gà luộc".
"......." - Anh lại nhíu mày:
" Người cậu còn miếng da nào đâu mà còn giảm cân, bị tên điên nào chê béo à?".
Tô Gia Hân dừng việc đang làm dở, ngẩng đầu lên, đầu có chút nghiêng, ánh mắt vô cùng khó hiểu nhìn anh rồi hỏi:
" Đâu có ai chê, vẫn bình thường mà".
" Vậy đang yên đang lành giảm cân làm gì?".
Anh nhìn cô khó chịu lẩm nhẩm:
" Khó khăn lắm mới nuôi có da có thịt, nỡ lòng nào...".
Tô Gia Hân không nghe thấy anh đang nói gì, nhìn nhìn rồi tiếp tục cúi đầu làm việc".
Vương Nhất Hạo trừng mắt nhìn cô, anh đang muốn xông vào nắm lấy bả vai cô lay lắc hỏi cho rõ thì các đồng nghiệp khác đi vào.
Chàng trai miễn cưỡng cười rồi chào hỏi, sau đó về chỗ làm việc.
Tạm thời cho qua vậy, nghỉ trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652420/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.