Nghe thấy anh bày tỏ, ai nấy cũng đều thông cảm:
" Không ngờ lại bị người khác cô lập".
" Anh có năng lực mà, đừng vì những lời nói đó khiến cho bản thân nhục chí".
Cả Tô Gia Hân cùng Lý Tiểu Xuyên đứng đó nhìn dòng người vây quanh anh không hẹn mà trưng ra gương mặt nhăn như khỉ ăn ớt.
Làm ơn đi, gia đình thế kia có gì đáng thương hại?
Bà nội làm chủ tịch, cha đang ngồi ở vị trí giám đốc, đó là còn chưa kể mẹ anh ta còn đang mở một chuỗi nhà hàng thức ăn gia đình, chỉ vì vài giọt nước mắt mà đã cảm thấy đáng thương rồi, đúng thật là không có tiền đồ mà!!!
Nhìn gương mặt của hai cô gái đang dần méo xệch, anh láu cá thầm cười trong lòng, sợ bị lộ cho nên liền tiếp tục nói tiếp:
" Vì để chứng minh bản thân không dựa dẫm vào người khác cho nên tôi quyết định bắt đầu lại ở con số không".
"..........".
Lý Tiểu Xuyên bật cười vì kinh ngạc lẫn không tin vào mắt mình, thời gian đúng là tàn nhẫn, không những khiến cho cái tên vô sỉ này ngày càng quá đáng mà còn nâng cấp anh trở thành một tên vô lại.
Vương Nhất Hạo nhìn đồng nghiệp, trưng ra nụ cười khổ giả tạo:
" Không sao đâu, tôi sẽ cố gắng chứng minh cho mọi người thấy".
Tiếp đó nhìn Lý Tiểu Xuyên:
" Cậu không về phòng làm việc à? Hết giờ nghỉ trưa rồi mà".
Tiểu Xuyên nóng máu, nhưng vì đây là công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652417/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.