Tinh Vân được hỏi thì như được dịp trút hết oán hờn, cô liền lập tức kể tội hắn: “Anh đánh vợ không thương tiếc, hết đánh người này lại đến người khác. Bà mười của anh đã bị liệt giường, bà cả chắc cũng không dậy nổi. Mặc dù con anh đã van xin nhưng anh vẫn không động lòng. Anh làm cha cái kiểu gì đây? Chưa hết, anh còn cưới rất nhiều vợ. Bà cả yêu anh như vậy mà anh lại phụ lòng người ta. Anh có phải là con người không?”
Oda nghe xong một tràng tội lỗi mà Tinh Vân vừa kể, hắn không tức giận mà chỉ nhếch môi cười tủm tỉm, bình thản hỏi lại từng chuyện từng chuyện một:
“Họ không làm gì sai tôi tự nhiên lôi họ ra đánh sao?”
“Tôi không xử nghiêm thì làm sao quản nổi chục người phụ nữ đó.”
“Còn nữa, ai nói với em hai đứa bé sinh đôi con của bà cả là con tôi?”
Nghe đến đây, Tinh Vân liền trợn ngược hai mắt chưng hửng nhìn Oda, không nói nên lời. Oda nhìn thái độ của Tinh Vân thì thở hắt ra một cái, lắc đầu nói: “Em nhúng mũi vào chuyện của tôi nhưng sao lại không chịu đi điều tra rõ?”
Tinh Vân trước sau vẫn dùng bộ mặt chưng hửng nhìn Oda như chờ đợi nghe tiếp câu chuyện của hắn.
“Để tôi nói cho em biết, năm xưa tôi đã từng yêu một cô gái. Cô ấy là bạn học Đại học của tôi. Chúng tôi quen nhau từ năm thứ nhất và cũng có nhiều hứa hẹn cho tương lai. Rủi thay đến năm thứ ba thì ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859337/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.