Tinh Vân nghe xong liền nói: “Tôi thực sự không có làm gì để cho anh phải động lòng. Làm ơn thả tôi đi có được không?”
Oda nghe xong liền nhếch môi cười nói: “Thả em đi sao? Cô ta thả em ra không phải là vì em đâu mà là vì cô ta nhìn ra được trong lòng tôi em khác với chín người phụ nữ kia. Cho nên, cô ta đáng bị đánh.”
Tinh Vân nghe xong lần nữa dùng bộ mặt “không nói nên lời” nhìn Oda. Hắn lại nhìn cô, tiếp tục nói: “Tinh Vân, đó là điểm em thu hút tôi. Chính là lương thiện đến khờ khạo khiến cho tôi cảm thấy muốn giang tay ra ôm ấp em cả đời.”
Tinh Vân chớp chớp mắt hai cái rồi nghĩ thầm: “Hóa ra lý do đàn ông bị thu hút bởi một người phụ nữ chỉ vì lý do đơn giản như vậy sao? Vậy mà mình cứ nghĩ do mình xinh đẹp cơ đấy.”
Như đọc được ý nghĩ của Tinh Vân, Oda liền nói: “Đương nhiên phần nhiều là do em xinh đẹp. Vẻ đẹp bên ngoài bao bọc sự lương thiện bên trong cho nên khiến người khác muốn nhào đến hung hăng mà bắt nạt em để rồi lại được dỗ dành em. Cảm giác đó thật mĩ mãn biết bao.”
Nghe xong những lời trong lòng của Oda, Tinh Vân liền há hốc mồm thầm nghĩ: “Trên đời còn có kiểu người có suy nghĩ biến thái như vậy sao? Vừa muốn bắt nạt lại vừa muốn dỗ dành. Khó hiểu quá!”
Oda đưa mắt nhìn Tinh Vân, mỉm cười nói thêm: “Hơn nữa là em không có lòng tham. Hôm em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859338/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.