Tinh Vân thất thỉu quay về phòng, Amy đi theo phía sau không biết phải nói gì. Cuộc đời của Amy từ nhỏ đến lớn chỉ biết nghe lời và hành động. Cô ít khi phải động não nghĩ ngợi xem nước cờ tiếp theo nên đi như thế nào. Cho nên nhìn Tinh Vân chọn đi vào cửa tử thì cô cũng không biết nên khuyên nhủ điều gì.
Trốn đi đã là điều không thể nữa rồi. Còn kêu tInh Vân nhìn bà cả bị đánh chết thì lại càng không được. Amy nghĩ đến đây thì liền nhăn mặt dặm chân xuống sàn kêu lên: “Tại sao lại khó nghĩ như vậy, em đau đầu chết mất thôi.”
Tinh Vân nghe thấy tiếng phàn nàn của Amy thì liền dừng bước. Cô quay lại, chậm rãi nói với Amy bằng giọng điệu điềm tĩnh: “Không nghĩ được thì đừng nghĩ nữa. Cứ để mặc cho số phận an bày đi.”
Amy nghe xong liền thểu não nói: “Nếu anh Phong biết được chuyện này thì sao?”
Tinh Vân lắc đầu, cố nuốt tất cả khó chịu vào trong lòng, cố gắng giữ giọng bình tĩnh: “Chị không thể thấy chết không cứu. Anh ấy hoặc sẽ hiểu hoặc sẽ không.”
Amy nghe xong thì rũ vai buồn bã hỏi ra những câu hỏi mà Tinh Vân không muốn đối mặt: “Nếu anh ấy không hiểu cho chị thì hai người sẽ chia tay sao? Chị sẽ làm vợ thứ mười một của cái tên chết tiệt đó sao?”
Tinh Vân im lặng không đáp. Kết quả này cô đã từng nghĩ đến nhưng cũng không thể làm gì khác hơn được.
Đối diện với sự im lặng của Tinh Vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859336/chuong-760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.