“Thật oan ức cho anh.” - Đoàn Nam Phương hút thêm một ngụm nữa rồi cảm thán pha lẫn trêu chọc Lâm Cát Vũ.
Lâm Cát Vũ mỉm cười vuốt tóc cô rồi nói thêm: “Nếu em thích uống sữa của hãng này thì anh sẽ mua công ty sữa về cho em.”
Đoàn Nam Phương liền nói: “Chờ thoát ra được nơi này đã.”
Lâm Cát Vũ nhúng vai thở dài hỏi cô: “Nếu thoát ra được nơi này, em muốn được làm điều gì nhất?”
“Đem hài cốt của công chúa Aida và Radames đến viện bảo tàng để chứng minh năm đó Aida trốn vào lăng mộ của Radames là sự thật chứ không phải bỏ xứ đi hay bị sát hại như một số lời đồn khác. Cái thứ hai, em sẽ mang trang sức của công chúa Aida từ năm nghìn năm trước ra trưng bày để mọi người hiểu được trình độ kỹ thuật luyện kim thời đó. Còn nữa, em có thể dùng khám phá này để đứng tên một công trình nghiên cứu độc lập. Em sẽ được phong làm tiến sĩ, phó giáo sư hoặc hơn nữa.”
Đoàn Nam Phương vừa uống sữa vừa vẽ ra ước mơ xa vời, hai mắt cô sáng lấp lánh nhìn về tương lai huy hoàng.
Lâm Cát Vũ nghe xong liền lắc đầu thở dài hỏi lại: “Sao trong các dự định mà em muốn làm, không có cái nào là dành cho anh vậy?”
Đoàn Nam Phương liếc nhìn anh rồi lại cúi mặt uống sữa, ngần ngại nói: “Em nhất thời chưa nghĩ đến có thể làm việc gì với anh.”
Lâm Cát Vũ nghe xong liền quay mặt qua áp sát vào gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859260/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.