Chương trước
Chương sau
Chỉ ít phút sau khi đáp xuống mặt đất thì đám không tặc kia cũng cho trực thăng hạ cánh xuống gần chỗ của họ và đổ bộ đến vây bắt người.

Ba mươi lăm người trong nhóm của Đoàn Nam Phong đáp xuống mặt đất an toàn nhưng chưa kịp thở thì đã phải chạy thật nhanh tìm chỗ ẩn náu chuẩn bị chiến đấu. Tiếng súng liên tục nổ ra trên sa mạc. Amy hai tay cầm hai súng đánh chặn cho mọi người chạy trước. Tuy nhiên, cô cũng không thể chặn bọn họ quá lâu. Đám không tặc có hỏa lực rất mạnh, liên tục xả súng về phía của bọn họ cho nên từng người từng người trong nhóm của Đoàn Nam Phong thi nhau ngã xuống. Mùi máu tanh, tiếng kêu la nhuốm cả một khu hoang mạc khiến cho cảnh tượng càng lúc đáng sợ hơn.

Tinh Vân thót tim cầm chặt tay của Đoàn Nam Phong. Lập Thế Khang thì nhìn về phía Dorothy hét lớn: “Chạy đi Amy, đừng bắn nữa.”

Đến khi không chống đỡ nổi, Amy liền rút chốt hai trái lựu đạn tự chế mang theo trong người ném về phía bọn không tặc và nhanh chân kéo mọi người cùng chạy về phía cánh rừng nơi ốc đảo.

Điểm lại doanh số lúc này, nhóm của Đoàn Nam Phong chỉ còn có mười người. Ngoại trừ bảy người bọn họ thì chỉ có ba sát thủ tinh nhuệ bên cạnh Lập Thế Khang là còn sống. Ai nấy đều mệt mỏi rã rời tựa vào gốc cây cọ để thở.

“Trốn tạm vào đây không biết có an toàn hay không? - Tinh Vân lo lắng hỏi.

Đoàn Nam Phong lắc đầu đáp: “Nơi này không an toàn, bởi vì đây là rừng thưa cho nên rất dễ bị phát hiện.”

Lời vừa nói xong, nguyên tấm lưới lớn từ phía trên đầu họ rơi xuống, bắt gọn cả nhóm.

Lập Thế Khang lắc đầu nói: “Cái miệng quạ của mày có ngày tao sẽ may nó lại.”

Đoàn Nam Phong khó chịu nói lại: “Tao chỉ nói sự thật thôi. Chúng ta lạ nước lạ cái làm sao so nổi với dân địa phương nơi này. Libya đang gặp bất ổn chính trị cho nên đạo tặc hoành hành khắp nơi cũng là chuyện dễ hiểu thôi.”

Lập Thế Khang nghe vậy liên nói: “Do mày ngu ngốc dẫn nhóm chạy về hướng có bẫy thôi.”

“Giữa lúc này còn minh mẫn phân biệt được bẫy với súng để né thì tao chọn né súng trúng bẫy.” - Đoàn Nam Phong nhanh miệng đáp lại.

Tinh Vân chưa khi nào thấy chồng mình nhiều lời như vậy cho nên liền lên tiếng chặn lại: “Đến khi nào hai người mới thôi cãi nhau. Thành cá nằm trong lưới hết rồi mà vẫn còn đối chọi với nhau cho được.”

Amy lúc này không nói gì, lẳng lặng rút dao găm trong người ra một nhát cắt rách lưới bước ra ngoài. Gương mặt lạnh lùng, hành xử dứt khoát và luôn luôn bình tĩnh trong mọi trường hợp khiến Amy luôn xứng đáng với danh hiệu sát thủ số một Thế Giới.

Cả nhóm thoát khỏi tấm lưới liền vui mừng vỗ tay khen ngợi cô. Chính tiếng vỗ tay và cười nói đã đánh động cho đám không tặc đang ôm súng đi tìm bọn họ biết chính xác nơi bọn họ đứng. Một loạt súng bắn không thương tiếc lần nữa xả về phía họ. Không ai bảo ai nhưng tất cả đều đồng loạt nằm sát xuống đất để tránh đạn. Chỉ có duy nhất một mình Amy là tung dây cước nhảy lên cây. Người có thể bình tĩnh hành động khi nghe một loạt tiếng súng rền vang xé toang mọi không gian cảnh vật như vậy chắc cũng chỉ có thể là Amy mà thôi.

Tiếng súng vẫn chưa từng ngừng, song hành với nó là những bước chân đang ngày càng áp sát về phía của bọn họ. Tiếng súng lớn đinh tai nhức óc khiến cho không một ai có thể nghe được những tiếng bước chân đang đến gần chỗ mình. Đến khi giật mình phát hiện ra được chuyện này thì chín người đều bị dí súng vào đầu.

Cảm giác lạnh lẽo của họng súng áp sát đầu khiến cho Tinh Vân sợ mửa mật. Bàn tay run run, hai môi đánh liên tục, ánh mặt sợ hãi nhìn vào người đối diện. Đây là lần thứ hai cô bị họng súng chĩa sát đầu. Nhưng lần này không giống với lần Lâm Thiên Vũ dọa cô. Tên đàn ông trước mặt mặt mày bặm trợn hoàn toàn có thể nổ súng bất cứ lúc nào.

Giữa lúc mọi người đứng im như tượng thì Amy từ phía trên ngọn cây liền rút súng bắn thẳng xuống đầu tên không tặc đang dí súng vào đầu Tinh Vân. Viên đạn từ đỉnh đầu xuyên qua mặt khiến hắn chết không kịp ngáp.

Lập Thế Khang và Đoàn Nam Phong cũng nắm lấy cơ hội đưa mắt liếc nhìn nhau ra hiệu hành động. Lần đầu tiên trong đời, hai kẻ đứng đầu giới buôn lậu vũ khí vốn không đội trời chung lại tâm đầu ý hợp cùng nhau tác chiến.

Một trỏ của khuỷu tay Đoàn Nam Phong khiến cho khẩu súng của tên không tặc rơi xuống. Anh nhanh tay giật lấy khẩu súng của bọn chúng và bắn trả lại những tên đứng quanh đó. Ngoại trừ Tinh Vân và Osaze, những người khác đều là một thân võ nghệ cho nên sau khi Đoàn Nam Phong ra hiệu thì tất cả bảy người đàn ông đều đồng loạt chống trả lại đám không tặc và cướp lấy súng của bọn chúng. Mọi hành động diễn ra nhanh trong chớp mắt khiến cho bọn không tặc không kịp trở tay.
\-\-\-
Hi các tình yêu, vẫn chưa đủ 250 likes nhưng mình vẫn đăng chương mới cho các bạn đỡ hóng. Nếu các bạn tích cực bấm like thì trong hôm nay mình sẽ đăng luôn 2 chương nữa nha. Mong cả nhà ủng hộ nè. Đừng quên qua FB của mình và bấm chia sẻ bài viết để sớm lấy bão nha các tình yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.