Chương trước
Chương sau
“Hay để em đi cùng anh?” - Tinh Vân mạnh dạn đưa ra ý kiến.

Đoàn Nam Phong khẽ lắc đầu nói: “Anh đã tìm được người đi cùng rồi.”

Nói xong, anh liền đứng dậy đi về phía chỗ Dorothy rồi lạnh lùng ra lệnh: “Đi theo tôi.”

Bà Dora và Tinh Vân nhìn Dorothy ngoan ngoãn đi theo Đoàn Nam Phong mà không hiểu anh định làm gì. Hai người họ nhìn theo bóng lưng của Dorothy và Đoàn Nam Phong rời đi rồi lại đưa mắt nhìn nhau giống như là có rất nhiều điều muốn nói.

“Không lẽ, Nam Phong định để Dorothy đi cùng?” - Tinh Vân băn khoăn nghĩ.

Đoạn cô lại nhủ thầm: “Dorothy không phải là sát thủ bên cạnhLập Thế Khang hay sao? Để cô ấy đi cùng thì có nguy hiểm quá hay không?”

Tinh Vân đang băn khoăn nghĩ ngợi thì cánh cửa phòng cấp cứu mở ra.

Bà Dora lập tức chạy đến cửa phòng, sốt sắng hỏi: “Bác sĩ, chồng tôi sao rồi?”

Vị bác sĩ già thở dài nói: “Bệnh nhân bị tai biến, tạm thời đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng sau này việc phát âm và ăn uống sẽ khó khăn.”

Bà Dora nghe xong thì chân như không đứng vững nữa. Tinh Vân đứng bên cạnh đỡ lấy bà rồi nhẹ nhàng nói với bác sĩ: “Cám ơn bác sĩ.”

Vị bác sĩ gật đầu rồi bước đi. Ông Nhất Phương ngay sau đó cũng được đẩy ra ngoài. Bà Dora nhìn thấy ông chưa tỉnh thì vội vã chạy theo phía sau. Tinh Vân thấy vậy cũng xách túi để đi sắp xếp phòng bệnh cho ông.

Trong một góc của hành lang bệnh viện, Đoàn Nam Phong đứng thẳng người, hai tay đút túi, lạnh giọng nói: “Lâu quá không gặp, Amy!”

Dorothy nghe Đoàn Nam Phong nói vậy thì liềnsựng người nhưng gương mặt cô vẫn không chút gợn sóng, nhẹ nhàng hỏi lại: “Anh hai nói gì em không hiểu.”

“Đừng giả vờ với tôi. Cô là người năm đó đã trộm mẫu virus Wtv2556 trong phòng thí nghiệm của Đoàn Thị. Người có bản lĩnh lớn như vậy làm sao có thể dễ dàng chết trong trận hỏa hoạn năm năm trước được. Tôi nói có phải không Amy?” - Ánh mắt Đoàn Nam Phong sáng quắc, lạnh giọng phũ đầu Dorothy.

Vừa dứt lời, anh liền đưa tay đấm ngay một đấm vào hướng mặt của Dorothy. Dorothy theo phản xạ liền né ra, Đoàn Nam Phong nhếch môi thu tay về như đã có đáp án của mình.

“Anh muốn sao?” - Dorothy như đã hiểu mục đích của Đoàn Nam Phong cho nên mặt không gợn sóng, cô lạnh giọng hỏi lại anh.

Đoàn Nam Phong nhếch môi cười đưa ra yêu cầu kèm uy hiếp: “Nam Phương chị của cô và Lâm Cát Vũ người tình cũ của cô đang gặp nguy hiểm. Cô mượn danh thiên kim nhà họ Đoàn để sống thì liệu có nên vì nhà họ Đoàn mà làm chút chuyện hay không?”

“Anh muốn tôi đi Siwa sao?” - Dorothy rất nhanh nhạy trong việc bàn điều kiện cho nên cô lập tức hiểu ngay ý của Đoàn Nam Phong.

Anh nhếch môi cười khen ngợi cô: “Đúng là Amy, sát thủ số một bên cạnh Lập Thế Khang. Rất thông minh, rất nhanh nhẹn.”

Dorothy hít một hơi dài, khẽ nhắm mắt nói: “Chuyện cần đến cũng phải đến. Anh đi sắp xếp đi. Tôi sẽ đi cùng anh lục tung Sahara lên.”

“Được.” - Đoàn Nam Phong mạnh mẽ nói rồi rảo bước nhanh rời đi.

Amy đứng đối diện với bức tường kính ngập tràn ánh sáng nơi hành lang bệnh viện. Ngoài trời, thời tiết tháng Mười Hai đang tới. Những nhánh cây khô gầy guộc đã trút hết lá gợi ra khung cảnh héo úa tàn phai.

“Chuyến này đi không khác đâm đầu vào chỗ chết là mấy nhưng không thể không đi. Một người là chị trên danh nghĩa đền đáp ơn cứu mạng của ba mẹ nuôi, một người là Lâm Cát Vũ. Thế Khang, xin lỗi anh. Em không dám nói chuyện này với anh vì biết chắc anh sẽ không cho em làm vậy.” - Amy suy tư nghĩ ngợi rồi tự nhủ thầm.

Trên hành lang thẳng tăm tắp của bệnh viện, Đoàn Nam Phong vội vã sải từng bước dài xuống khu phòng bệnh của ba mình.

Vừa đi anh vừa nói chuyện điện thoại với Trần Khải Nam: “Gọi nhóm của Michael chuẩn bị người cho tôi. Một giờ nữa sẽ xuất phát từ sân thượng của bệnh viện tư nhân thành phố. Không cần phải sát thủ chuyên nghiệp, chỉ cần người có sức khỏe tốt là được. Sắp xếp cho sát thủ ở lại Los Angeles để giúp cậu điều hành công việc mua bán và bảo vệ Nebula cho tôi.”

Đầu dây bên kia, Trần Khải Nam liền nhận lệnh. Tuy anh không biết chuyện gì cụ thể nhưng trước nay anh không mấy khi cãi lời cậu chủ của mình. Tuy nhiên lần này anh vẫn phải hỏi lại: “Vậy chúng ta phải tăng thêm vệ sĩ cho Nebula hả? Nhóm vệ sĩ thông thường không đủ dùng sao?”

Đoàn Nam Phong liền đáp: “Phải, thêm người bảo vệ Nebula và theo sát Tinh Vân khi ra ngoài. Ngay khi biết Amy đi với tôi thì Lập Thế Khang nhất định sẽ có hành động. Phải bằng mọi cách bảo vệ vợ và con trai tôi.”

“Dạ, thuộc hạ hiểu rồi.” - Trần Khải Nam nói xong liền cúp máy.

Đoàn Nam Phong bước vào bên trong phòng bệnh thăm ba mình. Lúc bình thường anh và ba không hợp nhau nhưng khi nghe Tinh Vân nói về tình trạng của ba anh thì lòng anh vừa xót xa vừa lo lắng.

Anh tiến lại gần bên giường bệnh của ông, nhẹ nhàng cầm tay ông khẽ nói: “Ba, ba đừng lo. Cứ nghỉ ngơi cho tốt. Con sẽ đi tìm Nam Phương về cho ba.”
\-\-\-\-
Hi các tình yêu, cám ơn các bạn đã luôn ủng hộ Hạc Giấy nha. Mong rằng các bạn sẽ chăm chỉ bấm like từ chương 1 đến tận chương này để sớm có đủ likes và đón bão nhé. Hạc Giấy cũng đang cật lực làm việc để đáp ứng độ hóng của các bạn đây.
Yêu thương! <3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.