Đoàn Nam Phương không biết phải giải thích thế nào với chủ nhiệm của mình về chuyện tình cảm mập mờ rối ren này. Cho nên chỉ có thể lấy công việc ra chống chế: “Cháu và Daisy vốn cùng một nhóm, ở hai lều sẽ rất khó bàn chuyện. Chủ nhiệm không cần để ý đến anh ấy. Cháu không muốn chuyện riêng ảnh hưởng công việc.”
Vị chủ nhiệm cười nói: “Tuần tới có bão cát cho nên tạm dừng công việc lại. Lúc nãy tôi vừa nói mà cô đã quên rồi hay sao?”
Đến lúc này thì Đoàn Nam Phương cũng không biết phải lấy cái cớ gì ra để từ chối chuyện ở cùng một lều với người đàn ông đó. Càng không muốn vì hắn mà làm mất thời gian của giáo sư. Cho nên cô đành cúi đầu chào giáo sư rồi lẳng lặng bước ra ngoài.
Quay về lều của mình, Nam Phương đã thấy Daisy thu dọn đồ đạc rời đi. Lâm Cát Vũ còn lịch sự hỏi thăm cô về tình hình ở nơi này. Nhìn qua chính là cái kiểu giao tiếp hòa đồng tôn trọng lẫn nhau.
Lúc nhìn thấy Nam Phương bước vào, Lâm Cát Vũ liền cười nói: “Em về rồi sao?”
Đoàn Nam Phương nhìn anh rồi lại nhìn sang Daisy nói: “Xin lỗi Daisy, mình vừa đến xin chủ nhiệm để cậu khỏi chuyển đi nhưng mà...”
Daisy thấy Đoàn Nam Phương ấp úng thì liền vui vẻ nói: “Mình chưa gặp chủ nhiệm nhưng mình nghĩ mình nên chuyển đi.”
“Daisy...” - Đoàn Nam Phương ái ngại nhìn cô, có chút gì đó áy náy trong lòng.
Daisy cười cười rồi trêu chọc cô: “Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859191/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.