Năm xưa, lần đầu tiên gặp nhau, Trình Quang vẫnchưa tròn năm tuổi, còn Cố Minh Châu vừa vào lớp một. Cậu bé thò lò mũi xanhvới quả đầu bổ dưa, đứng đần mặt. Cô bé xinh đẹp hơn cả con búp bê đang ôm trêntay, mặc bộ váy màu hồng thướt tha bồng bềnh như nàng công chúa.
Đôi bàn tay thô ráp đầy những vết chai sần vừa to vừa ấm áp của Cố Bác Vân xoađầu Trình Quang, đồng thời giới thiệu Cố Minh Châu cho cậu bé: “Trình Quang,con xem này, đây là viên ngọc quý nhà bác.”
Thời kỳ đó, được mệnh danh là viên ngọc quý của Cố Bác Vân cũng đồng nghĩa vớiviệc hô mưa gọi gió, không gì mà không thể.
Thế nên, việc Cố Minh Châu trở thành nàng tiểu thư ngổ ngáo cũng chẳng có gìlạ. Xinh đẹp, cao quý, đáo để, tháo vát, và dĩ nhiên, cô nàng chẳng coi ai ragì hết.
Thời đó, nhà họ Cố lúc nào cũng nườm nượp người ra, kẻ vào, vô cùng náo nhiệt.
Dì Nguyễn có nét đẹp đằm thắm và cũng là người phụ nữ hiền hòa nhất quả đấtnày. Cuộc đời Trình Quang cho đến khi mười lăm tuổi vẫn chưa thấy bà từng nổinóng với ai bao giờ. Trong khi Cố Bác Vân là người vô cùng cương trực, ông luôntử tế với người nhà và anh em dưới quyền, song lúc vật lộn bên ngoài thì vôcùng ghê gớm.
Phương Diệc Thành được cất nhắc từ một đám du thủ du thực nào đó. Trình Quangluôn có cảm giác, trong mắt gã trai khôi ngô và trầm tính này, có một thứ ánhsáng gì đó rất lạ lẫm, thế nên cậu cũng hạn chế tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128574/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.