Vừa dứt lời, một bóng dáng cao to đã xuất hiệnngoài cửa.
Gương mặt Dung Lỗi không bị sứt sát gì, song dángđi thì có phần cứng đờ, không được linh hoạt. Bọn Trình Quang chắc mẩm trongbụng hẳn anh vừa bị nện cho một trận, thành thử ai nấy đều cố nín cười đưa mắtnhìn Cố Minh Châu rồi nháy lấy nháy để.
Cố Minh Châu vẫn thản nhiên ngồi ở đó như không có việc gì, chẳng hiểu tại saotrong lòng Dung Lỗi thoáng có nỗi ấm ức.
Khi phát hiện ra cô và Phương Phi Trì lợi dụng Hữu Dung hòng “rửa tiền”, lúc đóanh hận lắm. Dù anh nói bóng nói gió thế nào đi chăng nữa cô cũng không chịuthừa nhận, thế nên anh đau. Tự dưng không đâu lại bị đánh rồi bị nhốt ngoài cầuthang, anh đã phải nhịn đau, lết xuống cầu thang, đâm ra anh giận.
Nhưng có gộp mọi chuyện lại thì cũng chẳng bằng được cái lúc anh hay tin cô bịthương, anh đã lo đến thắt lòng.
Trong tình yêu cũng có luật “Quan châu phóng hỏa lại cấm dân đen thắp đèn”chăng? Thà rằng bị cô hành hạ đến sống dở chết dở, chứ không đời nào muốn thấycô bị thương.
Khóe miệng anh hơi giật giật nhưng chẳng thốt được ra lời. Khép lại cánh cửa,anh bước đến gần, đứng trước mặt cô, đoạn cúi đầu nhìn lom lom xuống mu bànchân sưng vù đỏ tấy của cô, hồi lâu sau, anh mới quạu quọ hỏi cô một câu: “Đaukhông?”
Từ lúc bị thương đến giờ, sau màn giả đò tỉnh bơ cho người dưng xem, sang đếncảnh tưng tưng trước mặt Phương Phi Trì rồi lại om sòm kể lể với Trình Quang,lát sau đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128562/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.