Có men say trong người đâm ra Cố Minh Châu trởnên nhu mì dễ bảo hơn thường ngày. Trong lúc Dung Lỗi lái xe thì cô lại nhìnanh với đôi mắt không hề chớp, gương mặt gối lên cánh tay, người co lại như mộtcon thỏ đang nghiêng mình dựa vào thành ghế.
Dẫu anh vẫn vờ ngây ngô như không thấy, cái nhìn xa xăm hướng về màn đêm trảidài như vô tận.
Cách đây không lâu, Dung Lỗi có mua một căn hộ chung cư gần Hữu Dung, nhiều hômtan làm về muộn anh thường tạt qua đó. Bụng bảo dạ đã gần một giờ sáng, bây giờđưa cô về đâu cũng làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của người ta, anh phân vân, thế rồiquyết định đưa cô về căn hộ của mình, nghỉ tạm qua đêm.
Vừa bước chân vào cửa, Cố Minh Châu liền tỏ ý muốn đi tắm, trông có vẻ tỉnh táokhác thường. Dung Lỗi bế bổng cô đưa vào phòng ngủ. Anh đặt cô nằm yên vị trêngiường, tấn mép chăn cẩn thận rồi giơ một ngón huơ huơ trước mặt: “Mấy đây?”
“Còn lâu em mới nói cho anh biết.” Cố Minh Châu quay ngoắt mặt đi sau một hồicăng mắt nhìn, giọng điệu nghiêm túc ra trò.
Dung Lỗi thở dài đoạn khom người choàng ôm cô. Anh thì thầm khe khẽ, khẽ đếnnỗi không thể nghe được: “Ỉn ngố...”
Cố Minh Châu giữ rịt lấy anh không chịu buông ra, anh bèn nằm xuống, ôm trọn cảcô lẫn tấm chăn vào lòng, nhẹ nhàng âu yếm.
“Em mệt...” Im lặng một lát, cô thở dài thườn thượt, giọng ảo não nói: “Em mệtlắm...”
Có lẽ bởi đêm đã về khuya, màn đêm cô tịch mà lại đẹp đến nao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128558/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.