Chiết Hinh đảo ánh mắt dùng cách nhìn mới mẻ dành cho Lâm Anh. Thiếu niên trông cũng thật thẳng tính. Những lời nói so với suy nghĩ của ông ta cũng chẳng khác nhau gì nhiều. Chỉ là có chút muộn phiền, Chiết Hinh chưa từng nghĩ nhi tử của mình lại như vậy. Nhưng rồi thời gian sẽ thay ông dạy dỗ thiếu niên tùy hứng. Nó sẽ vùi dập thiếu niên ấy đến tận cùng, những thất bại và nỗi đau sẽ không có điểm dừng, chúng chỉ ẩn nấp và chờ đợi thời cơ để xuất hiện.
Chiết Ân rồi sẽ biết được, thứ y muốn hay không muốn ở những thời điểm bất buộc cũng phải làm.
Chiết Hinh nhẹ lắc đầu, ông nhấp thêm ngụm trà, nhẹ giọng nói tiếp:
"Nhi tử nhà ta, đương nhiên ta hiểu nó nhất. Không chỉ có như vậy mà còn ham chơi, vô lại, rất thích đi tìm thú vui khuê các. Ta biết, nhưng vạn sự đều tùy vào duyên số. Rồi sẽ có một ngày chính cuộc đời này sẽ dạy nó thay vì tên phụ thân bất lực như ta. Nhưng này Lâm Anh, ta hi vọng ngươi cùng nó hòa thuận ngồi lại nói chuyện vì Trung Nguyên."
Chiết Hinh dừng lại, thở dài một hơi rồi tiếp tục:
"Vũ Minh khi nãy có nói chuyện với ta, hắn vốn dĩ sợ việc cuốn bí kíp bị tiết lộ. Nhưng khi thuở Trung Nguyên khai sinh, tam trụ võ lâm đối với những việc này đã tỏ rõ mồn một. Phụ thân ngươi vốn chỉ muốn thử sức của các ngươi mà thôi. Nhưng vì thời gian không còn nhiều, ta trước mắt chỉ muốn đến đây để nắm rõ tình hình. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-nguoi/957711/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.