Ngọc Nhật lần nữa hạ lên ngay vị trí cũ khi nãy khiến nó bật máu dữ dội hơn. Cái thứ máu tanh nóng ấm rợn người lưu chuyển gian nan. Chiết Ân nhăn mặt chịu đựng, lời vừa thốt lên lúc nãy cũng không có ý định sẽ hối hận. Bất chấp phụ thân có đánh y bao nhiêu cái, Ngọc Nhất có lại lần nữa sắc bén tựa dao găm mà đâm vào tim mình, Chiết Ân cũng sẽ không hối hận vì lời y đã nói.
Phụ thân một tiếng võ lâm Trung Nguyên hai tiếng sứ mệnh vì thiên hạ. Nhưng cuộc đời một người sinh ra từ đầu chí cuối cũng chỉ biết lo nghĩ cho kẻ khác hay sao?
Chiết Hinh chau đôi mày kiếm tỏ rõ vẻ thất vọng. Cánh tay cũng không buồn nâng lên để trừng phạt y làm cái gì nữa. Lão tức giận ấy vậy mà lại chọn cách ôm lấy cục tức rời đi, bỏ lại Chiết Ân đang ngây người quỳ ở dưới đất.
Đứng trước sự việc đó, Chiết Ân cũng chỉ dám ở phía sau gọi với lấy duy nhất tiếng "phụ thân" nhưng một cái quay đầu người cũng không muốn dành cho y.
Chiết Hinh ở lại Kinh Môn một ngày sau khi hỏi chuyện không xong thì rời đi trở về Phiến Công phái. Tuy thế, lão làng như ông ta đương nhiên vẫn tìm được chút manh mối dành cho Lâm Anh.
Trước ngày phải rời đi, Chiết Hinh có đến gặp riêng Lâm Anh để trao đổi. Nơi căn phòng đơn giản và gọn gàng, Lâm Anh đứng một bên rót cho Chiết Hinh một chén trà nóng. Ông mấp máy một lúc cũng đi thẳng vào vấn đề.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-nguoi/957710/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.