🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nơi hậu viện quen thuộc, Chiết Ân vẫn ở đó quỳ tận một ngày một đêm. Không ai bắt ép cũng chẳng ai làm khó y. Chỉ là Chiết Ân tự mình muốn quỳ ở đó. Không vì cái gì cả, chỉ vì y muốn mà thôi.

Chiết Ân muốn chính mình tỉnh táo để nhìn nhận vấn đề, muốn xem lại bản thân đã nói cái gì sai. Bất luận là đúng hay sai, tất cả đều đã khiến thân sinh phiền lòng. Tâm tư này, Chiết Ân xem như bù đắp đôi phần.

Chiết Hinh từ xa đi đến, ông ta nhanh chân đỡ lấy nhi tử đứng lên, cho y ngồi ngay vào ghế. Sau đó nhanh nhẹn cởi ra áo ngoài khoác lên cho y. Dù sao cũng đã quỳ trước sân tận một ngày một đêm, tiết trời mùa đông lạnh lẽo khắc nghiệt khiến nét mặt vốn xanh xao của y nay lại quá đỗi tiều tụy.

Chiết Hinh cho dù giận cách mấy cũng không thể bỏ mặc nhi tử không lo. Ông cảm nhận được y đã có một sự thay đổi nào đó. Chưa biết chắc nó là tốt hay xấu, nhưng ông tin rằng đó là một bước chuyển mình mạnh mẽ.

Xót thương, Chiết Hinh nâng tay vỗ nhẹ vào đầu y. Lời lẽ có ý tứ trách móc, ấy vậy mà lại vô cùng yêu thương.

"Ngươi có bị điên không? Rõ ràng là mùa đông lạnh lẽo, ta cũng đâu có phải kẻ độc ác mà phạt ngươi quỳ ở nơi này."

Chiết Ân chỉ cười không đáp lời. Lão già bất lực chẳng thèm bắt lỗi mà lớn tiếng ra lệnh:

"Mau cút vào trong cho ta, ở lại một khắc ta đánh ngươi gãy chân."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-nguoi/957712/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chỉ Vì Yêu Người
Chương 37: Khúc đàn tranh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.