Băng hôn mê tới khi sắc trời đã chuyển sang hoàng hôn mới tỉnh lại, trong cung chưa châmđèn, ánh tà dương buổi chiều chiếu vào cửa sổ, ở trong điện nhuộm đẫm ra một màu vàng óng ánh, không khí giống như ngưng trệ, không khí im lặngmà lại cảm giác thật áp lực.
Băng chỉ cảm thấy cả người vô lực, đầu óc đần độn không thể hiểu được việcgì đã diễn ra, trong miệng còn lưu lại vị ngọt quen thuộc của “tâmhoàn”, mà ngồi ở bên cạnh giường là hoàng đế đang chăm chú nhìn nàng,trong ánh mắt hắn có khó hiểu cùng tức giận, nhưng mà vẫn mang theo mộttia ôn nhu.
Vô lực hướng hắn cười cười, xem ra nàng lại làm việc ngốc, vụng trộm vứtbỏ thuốc kết quả là thiếu chút nữa làm cho chính mình nguy hiểm tới tính mạng……
“Vì sao không uống thuốc?” ngữ khí trầm thấp biểu hiện hắn đang cố gắngkiềm chế tức giận trong lòng, lại càng thêm trách mình không quan tâmnàng, mấy ngày nay rõ ràng phát hiện thân thể của nàng càng suy yếu, vìsao lại không có chút nghi ngờ nàng vì không dùng thuốc “tâm hoàn”mà gây ra bện tình nghiêm trọng vậy? Nàng vì sao không chịu uống thuốc? Là vìhắn đã hứa hẹn buông tha Tề Lệ, nàng cho là lòng không còn vướng bận vìvậy mà muốn chết sao?
Băng trầm mặc không đáp, biết rõ thuốc không phải thứ tốt,chỉ có ngu ngốcmới ăn lại! Lại không biết nói với hoàng đế thế nào càng làm cho hoàngđế hiểu lầm là nàng có quyết tâm muốn.
Tào Hãn trên mặt ôn nhu nhất thời ngưng lại, thần sắc càng ngày càng âm u,một tay nắm lấy cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1617997/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.