“Chuẩn, đều lui rađi!” Trong thanh âm đã giảm bớt vài phần tức giận, nhưng mà vẫn ẩn chứamột tia bất đắc dĩ, đối với yêu cầu của nàng hắn như thế nào có thể cựtuyệt?
“Tạ Hoàng Thượng!” Không thể tin được tức giận trung Hoàng Thượng khinhđịch như vậy tạm tha thứ bọn họ nô tài nhóm giật mình sửng sốt một hồimới như được đại xá bàn nối đuôi nhau lui ra.
“Đa tạ Hoàng Thượng.” Băng lạnh nhạt nói, liền không hề nhìn hắn, ánh mắt chuyển hướng về phía nơi khác.
Tào Hãn tiến lên nắm lấy cánh tay phải của nàng đang bị thương tinh tếnhìn, đôi tay lạnh, mền mại đó lại bị chiếm một mảng phồng lên mụn nước, từng mảng nước nổi lên như vậy thì vết thương nhất định không nhẹ,nhưng vẻ mặt nàng lại lạnh nhạt như thể không sao cả, chẳng lẽ nàng cũng không biết đau sao?
“Nhược Nghiên, vì sao muốn đả thương chính mình?” Cầm lấy thuốc mỡ, động táccực kì nhẹ nhàng chậm chạp vì nàng mà bôi lên một lớp thuốc nữa, nànglại thay đổi, mặc dù hàng đêm ôm nhau mà ngủ, Tào Hãn vẫn cảm nhận đượctừ nội tâm nàng như thật xa cách đối với hắn, rõ ràng là nàng ở ngay bên người hắn, nhưng mà tâm của nàng như đã bay tới nơi nào, không thể nắmbắt.
“Ta không phải cố ý, chính là cảm thấy ánh lửa hồng từ lò sưởi ấm đó phátra nhìn rất giống kẹo mạch nha, rất muốn đến gần cầm lấy nếm thử hươngvị của nó có phải giống trước kai, ai biết nó căn bản không phải kẹo,vừa chạm vào liền bị phỏng, bị thương cũng là xứng đáng.” Băng ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1617998/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.