Tân Uẩn gật đầu, vừa định mời Giang Sách ra ngoài đã thấy anh nhẹ giọng nói: “Phương pháp này của anh chỉ nhìn thấy được bề nổi của tảng băng. Thực ra bệnh di truyền của nhà họ Tân là ngoài lạnh trong nóng. Anh dùng loại thuốc có nhiệt tình cực mạnh sẽ khiến bệnh tình chuyển biến xấu đi. Đến lúc đó người bệnh sẽ nóng bừng khắp người, như thiếu như đốt, có thể tử vong bất cứ lúc nào.”
“Nói xằng nói bậy!” Thạch Văn Bỉnh tức giận đến nỗi đứng bật dậy.
Thành quả mà mình vất vả nghiên cứu ra, anh ta không cho phép một kẻ ngoại đạo dám nói nhăng nói cuội về nó.
Nhưng Tân Uẩn lại cảm thấy những điều Giang Sách nói cũng hơi có lý.
Đặc biệt là dường như Giang Sách nắm rất rõ về bệnh di truyền của nhà họ Tân, thế là cô ấy bèn tò mò hỏi: “Anh Giang, tại sao anh lại hiểu về căn bệnh di truyền này của nhà chúng tôi như vậy? Còn nữa, anh nói có người đã từng thử nghiệm phương pháp này, chuyện là thế nào?”
Giang Sách cũng không giấu giếm, đáp: “Thực ra hôm nay tôi tới đây là để hoàn thành tâm nguyện của một cô nhân.”
“Ồ? Người đó là ai?”
“Tân Kỳ”
Trong phút chốc, cả căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh, những người có mặt ở đó không có một ai thốt nên lời.
Lúc đầu, Giang Sách còn tưởng rằng sau khi nghe thấy tên anh trai mình Tân Uẩn sẽ mừng vui đến bật khóc, hỏi han hết cái này đến cái nọ, nhưng kết quả lại vô cùng lúng túng và khó xử.
Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336651/chuong-271.html